Long Nghiên Nghiên lại phải hết hóatrang, tẩy trang, rồi lại trang điểm, dày vò lặp đi lặp lại, sau nămngày kiệt sức, bộ ảnh thứ hai lại bị người ta cạy tủ trộm đi.
Thật hiển nhiên, có người muốn đối đầuvới Lệnh Quá Dương, không muốn để họ chụp hình thành công, lần này đốiphương cỏn lẻn vào hậu trường phía sau, phá hết đạo cụ của họ. Máycamera khi lại, sáu gã đàn ông đội mũ không thấy rõ khuôn mặt, lấy gậyra đập nát đạo cụ.
“Có người đến địa bàn của anh khiêukhích, sao anh có thể thờ ơ đến vậy? Lần trước là trộm phim, lần này làphái người đến đập phá, vậy còn lần sau?” Nếu tìm anh tính sổ thì sao?
“Đừng bận tâm, những người đó sẽ không dám đụng đến anh.”
Long Nghiên Nghiên chăm chú nhìn vẻ mặt già dặn của anh, nghi ngờ nói: “Anh biết do ai làm đúng không?”
“Có thể.” Nhưng anh không biết nội ứng là ai.
Có thể hai lần xâm nhập vào phòng làmviệc, lại biết phim giấu ở vị trí nào, ngoài nhân viên ở đây ra, anhthật sự không nghĩ ra ai còn có loại bản lãnh này.
“Nếu biết vì sao không báo cảnh sát?”
“Không chứng cứ mà!” Anh nhún vai, dù sao cảnh nền đã bị phá, hôm nay có thể nghỉ ngơi một ngày rồi.
“Lệnh Quá Dương, anh nghiêm túc cho tôimột chút được không?” Anh chàng này ngây ngô à, trong lòng cô thật lolắng, không ngờ giờ anh vẫn còn thản nhiên ăn ăn uống uống được.
Anh nhìn phản ứng thể hiện cảm xúc quá độ của cô, cười lộ ra hàm răng trắng tinh, “Nghiên Nghiên, anh thật cảmđộng khi em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-bien-tieu-my-nhan/52017/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.