Ở thành đông có một cái đài cao trăm trượng. Từ nơi này dõi mắt về phía chân trời, tất sẽ thu gọn đại dương vào tầm mắt. Bầu trời trong xanh, những áng mây tự do bay về bốn phương.
Trên đài có đình, trong đình có người!
- Vậy là mọi chuyện đã kết thúc!
Thanh âm của Yến Cơ có vài phần khích động.
- Đúng vậy, đã kết thúc rồi!
Nụ cười của hắn tựa như có vài phần sống động hơn ngày thường. Không có Thánh quân, không có sát thủ cao cấp. Cuộc quyết chiến với tứ thánh ở Ngũ Âm quan có thể nói là cuộc chiến sau cùng rồi. Kỳ thật, chiến tranh đã kết thúc từ ngày hôm qua. Nếu họ thất bại thì việc Thánh Cảnh xưng bá đại lục sẽ có thể thực hiện được. Nhưng họ đã thắng, điều đó có nghĩa là đại lục cũng đã thắng.
Việc Thánh quân không xuất hiện đã chứng minh suy đoán của Lưu Sâm là đúng. Thánh Cảnh chỉ phái ra tứ thánh để tiến đánh đại lục, chứ Thánh quân không hề tự mình xuất động. Nếu như không thì lão đã không trơ mắt mà nhìn các tòa thành chiếm được bị địch nhân lần lượt đoạt lại như thế mà vẫn không lộ diện.
Hoặc có thể Thánh quân vốn không ngờ rằng sẽ có người đánh bại được sự liên thủ của tứ thánh. Đi sai một nước cờ thì sẽ thua cả ván cờ. Thánh kiếm có thể gia tăng công lực cho nhi tử của lão, nhưng sau khi được gia tăng công lực thì gã vẫn không địch lại Lưu Sâm. Thánh kiếm mất, tứ thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-bien-tieu-hon/3081359/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.