- Tốt, rốt cuộc ngươi cũng đã thừa nhận!
Lạc Phu khẽ phất tay một cái, cây đại thụ cách xa mấy trượng đột nhiên đổ xuống. Nó ngã một cách chậm chạp, kèm theo là thanh âm của Lạc Phu vang lên:
- Chúng ta có thể giao đấu một trận công bình!
Ông ta đứng đối diện với địch nhân mà lại còn ở góc độ từ dưới nhìn lên như thế, đây quả thật không giống với phong cách thường ngày của Kiếm thần chút nào!
Chiêu đó vừa được xuất ra, toàn trường đều giật mình kinh hãi, vô hình kiếm khí! Trên thực tế, hai người họ đã giao thủ bằng vô hình kiếm khí, nhưng lúc đó họ hành động quá nhanh, hơn nữa lại còn là giao đấu trong không gian và không hề có ai bị thương và không có hủy diệt bất cứ vật gì, do đó nên không ai nhìn thấy rõ; nhưng bây giờ vừa xuất chiêu thì đã chém ngã cây đại thụ nằm cách xa mấy trượng, mà trước đó lại không có hiện tượng báo trước nào, điều này khiến cho Á Sắt rất khích động, và cả những ma pháp sư khác cũng khích động không kém.
Nhưng Lưu Sâm cũng khiến mọi người cảm thấy rất ngạc nhiên!
Bởi vì sau khi cây đại thụ đó ngã xuống, dưới chân hắn mất đi điểm tựa, vậy mà hắn vẫn không bị rơi xuống và vẫn lơ lững ở trên không như đang đứng trên đất bằng vậy.
Cây đã ngã xuống rồi, người của hắn vẫn đứng thẳng ở trên không. Ước Sắt liền vung tay lên, lập tức có một quầng sáng màu xanh lóe lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-bien-tieu-hon/3081232/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.