Quả nhiên Lưu Sâm không biết được phụ mẫu của hắn là ai. Tuy vậy, bản lĩnh quan sát sắc mặt của hắn quả là ít ai bì kịp, vừa nhìn đã có thể nhận ra chính xác ai mới là phụ mẫu. Ngoại trừ gia gia, nhân vật trọng điểm đứng thứ hai trong đoàn người chính là họ, hơn nữa đường nét khuôn mặt của họ cũng có tám phần tương tự với mình. Mẫu thân của hắn là một mỹ nữ, mặc dù tuổi đã trung niên nhưng vẻ đẹp vẫn có thể sánh với thiếu nữ, trong ánh mắt của bà, lúc nào cũng tràn ngập vẻ yêu thương. Còn phụ thân hắn thì tựa như không giống trong truyền thuyết lắm, ông hoàn toàn không quá khiêm hòa, ánh mắt nhìn hắn lúc nào cũng đầy vẻ uy nghiêm, uy nghiêm một cách chân chính.
Ở trên hòn đảo này, hắn vừa mới biết chữ "uy nghiêm" đó còn có hai nghĩa, tùy tiện giết người, cướp bóc, cưỡng gian cũng đều được xem là "uy nghiêm" ở trong miệng đám hạ nhân, và đó cũng là ý niệm khái quát và đơn giản hóa sự "uy nghiêm" của hắn trước kia.
Đối với việc vừa xảy ra với hắn, trong khi mẫu thân lộ ra vẻ quan tâm và kinh sợ thì phụ thân lại không có bất cứ biểu tình nào. Sau khi được Lưu Sâm vái chào và cung kính gọi một tiếng "phụ thân", ông mới khẽ gật đầu đáp:
- Cứ nghỉ ngơi đi đã.
Rồi không nói thêm câu nào nữa.
Rời chỗ của phụ thân, Lưu Sâm trở về phòng mình. Hắn mơ hồ cảm thấy phụ thân không hề thích hắn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-bien-tieu-hon/3080791/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.