“Này…mấy người có nghe thấy gì không?” Yoochun run run thanh âm phối hợp với không khí quỷ dị, làm cho mấy người đang run sợ lại tăng thêm phần đáng sợ.
“Cái gì…thanh âm gì cơ…” Jaejoong theo bản năng lao vào trong lòng Yunho, lại phát hiện Yunho cũng đang run lẩy bẩy.
“Yoochun hyung…tuy rằng em biết, nhưng mà… em còn tưởng…em muốn hỏi lại, nhà hyung ở tầng mấy thế…” Changmin không thể tin được nhìn Yoochun đã co rúm thành một đống.
“Nếu hyung nhớ không lầm thì…hình như là tầng 27…” Junsu cố gắng tìm tòi lại trong nhí nhỏ bé của mình run run nói, nhớ đi nhớ lại vẫn là tầng 27.
“Vậy…thanh âm vừa rồi…có phải truyền tới từ cửa sổ bên kia không?” Kibum một bên hướng người Changmin dựa vào, một bên run run chỉ vào cửa sổ bên kia.
“Hyung…hyung cũng nghe thấy, là từ bên kia đó.” Jaejoong ôm chặt thắt lưng Yunho, không dám nhìn cửa sổ bên kia nữa, trực tiếp vùi đầu vào sâu trong lòng Yunho. Thật quá đáng sợ mà!
“Jae…Jaejoong…không sợ, có…có anh…ở đây.” Trời biết Yunho lúc này có bao nhiêu sợ hãi những thứ không tồn tại linh tinh gì đó, nhưng là vì Jaejoong hết thảy đều không…không còn…gì đáng sợ… nhưng mà chuyện quỷ dị như vậy rốt cuộc là cái gì chứ, Yunho cũng chỉ dám ngồi im an ủi Jaejoong, trong lòng cầu mong đằng sau đừng có cái thứ gì bay lơ lửng không chân tiến ra công kích.
“Mọi người bình tĩnh đã, có lẽ chỉ là gió thổi mà thôi.” Changmin nói xong nhưng bản thân cậu cũng không tin, nếu tin thanh âm kia chỉ là gió thổi thì thà tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-bien-tieu-ho-tien/1462567/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.