Không thể không nói tốc độ của bà Jung rất kinh người, từ lúc Jaejoong đồng ý tới Jung gia thì ngày hôm sau liền biến mất vô tung vô ảnh, hơn nữa, lúc Jaejoong rời giường nhìn thấy Yunho đang giúp cậu đóng góp hành lý, nhìn bóng dáng hắn bận rộn, Jaejoong trong lòng tràn đầy hạnh phúc, nhưng mà….cũng không khỏi quá nóng vội đi.
“Bảo bối dậy rồi sao? Hôm nay anh cùng bọn Yesung sẽ phụ trách công việc, em không cần phải đi làm đâu.” Hôn môi Jaejoong vừa mới tỉnh ngủ, Yunho cảm thấy mỗi ngày được nhìn thấy bộ dạng người yêu tỉnh ngủ là hạnh phúc lớn nhất, nếu người này có thể ngủ ở bên cạnh mình, khiến cho mình lúc nào cũng có thể nhìn thấy cho dù là lúc mơ màng mở mắt thì còn hạnh phúc hơn.
“vì sao?” bộ dáng mơ mơ màng màng không biết có bao nhiêu mê người, Yunho cố gắng lặp đi lặp đi trong đầu rằng phải kiềm chế phải kiềm chế, dù sao người cũng sắp bước vào ổ sói, còn sợ không có cơ hội ăn sạch sao.
“Hôm nay chuyển nhà a, tiểu hồ ly của anh.” Đem Jaejoong ôm chầm lấy, xoa xoa mái tóc mềm mượt, trong lòng tràn đầy sủng nịnh.
“Hôm nay chuyển luôn sao?” Vẫn có chút mơ hồ chưa tỉnh hẳn, hai mắt vẫn còn mê ly, cứ như vậy nhìn Yunho, được rồi, đến thế này mà vẫn còn có thể nhịn xuống vậy chắc chắn không phải nam nhân, đương nhiên không thể dọa sợ bảo bối rồi.
“Ngô!~” Hôn trụ đôi môi mê người kia, muốn tiếp tục nữa nhưng mà vẫn cố nhịn xuống, dục tốc bất đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-bien-tieu-ho-tien/1462562/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.