Sáng sớm ngày thứ hai, Lục Ngọc Dung đã đi tới Tư nhân đường, chỉ có Lục Ngọc Thụ đang ngồi ở bên cạnh bàn.
Lục Ngọc Dung ngồi vào phía đối diện với Lục Ngọc Thụ.
Tư nhân đường là chỗ dùng cơm của nhà bọn họ.
Ở giữa có xếp một cái bàn tròn, Lục Ngọc Thụ ngồi ở bên cạnh bàn đang cúi đầu trầm tư.
Trong phòng có vẻ trống rỗng.
Lục Ngọc Dung mặc một bộ y sam màu trắng, nhẹ nhàng khoan khoái mà lại hợp lòng người:
- Đại ca đâu rồi?
- Luyện công đến nỗi cao hứng, không ăn.
Lục Ngọc Thụ trầm ngâm nói.
Hắn tựa lưng vào trên ghế Thái sư, lười biếng nói:
- Nghe nói ngày hôm qua muội đã uống say?
- Tháng này huynh đã lấy nhiều hơn một trăm lạng bạc ròng a.
Lục Ngọc Dung lạnh nhạt nói:
- Tháng sau bù vào.
- Ta nói nha đầu muội, muội đừng có chi ly như vậy được không!
Lục Ngọc Thụ vỗ bàn một cái, lớn tiếng nói:
- Ta thân là công tử, không thể lấy thêm một ít bạc để dùng hay sao?
- Không thể.
Lục Ngọc Dung lạnh nhạt nói.
Lục Ngọc Thụ hừ một tiếng, như quả bóng xì hơi:
- Lại nói, không phải là một Bạch Y Thần Đao hay sao? Ta ghét nhất là nam nhân mặc áo trắng!
Lục Ngọc Dung cất cao giọng nói:
- Tịch lão, bảo bọn họ mang món ăn lên đi.
- Vâng.
Âm thanh của Tịch Vụ ở bên ngoài truyền vào.
Lục Ngọc Thụ nói:
- Theo ta thấy, trực tiếp làm thịt, cũng coi như lập uy, tên này quá cuồng!
- Lập uy?
Lục Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-bao-tong-quan/1827998/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.