Sở Ly lắc đầu bật cười.
Tống Giới Trí giận tím mặt:
- Ngươi cười cái gì?
Nụ cười của Sở Ly không thay đổi:
- Tiểu Quốc Công gia không cảm thấy buồn cười hay sao?
- Hỗn láo, ngươi nói ta buồn cười?
Tống Giới Trí đột nhiên đứng lên, hai mắt trợn lên giận dữ nhìn hắn rồi hét lớn một tiếng:
- Ngươi có tin ta giết ngươi không?
Sở Ly vẫn cứ mỉm cười nói:
- Tiểu Quốc Công gia, ta là thị vệ nhị phẩm của phủ Dật Quốc Công, giết ta sẽ có hậu quả gì có lẽ ngươi cũng biết.
- Hừ, chỉ là một thị vệ mà thôi có gì hơn người.
Tống Giới Trí cười gằn, rất là xem thường:
- Ngươi cho rằng ngươi chết rồi thì phủ Dật Quốc Công sẽ thật sự dám khai chiến với chúng ta hay sao? Ý nghĩ kỳ lạ!
- Nếu như phủ Dật Quốc Công không khai chiến với các ngươi như vậy các thị vệ của phủ Dật Quốc Công sẽ rất thất vọng, lòng người tan tác, khi đó phủ Quốc Công cũng xong.
Sở Ly lắc lắc đầu nói:
- Nếu đổi vị trí của ngươi với đại công tử, ngươi sẽ chọn ra sao? Đánh hay là không đánh?
- Tiêu Thiết Ưng không có lá gan đó!
Tống Giới Trí bĩu môi.
Sở Ly khoát tay một cái, nói:
- Tiểu Quốc Công gia, những lời ấu trĩ này đừng nói thì hơn, chúng ta nói chính sự đi, các ngươi muốn xử trí huynh đệ Vương thị như thế nào?
- Cái gì mà huynh đệ Vương thị căn bản không có liên quan gì tới chuyện này.
Tống Giới Trí hừ lạnh nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-bao-tong-quan/1827746/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.