Tiêu Thiết Ưng nói:
- Phủ Nhân Quốc Công càng ngày càng quá đáng, lần này nếu không có tam muội tới đó, nhị muội chắc đã lành ít dữ nhiều, Lục Ngọc Dung điên rồi!
- Công tử, ta thấy ả ta không nhằm vào nhị tiểu thư, quan trọng vẫn là cao thủ Thiên Ngoại Thiên của chúng ta, bọn chúng phái đi bảy cao thủ Thiên Ngoại Thiên, rõ ràng là muốn giết cao thủ Thiên Ngoại Thiên của chúng ta!
Lâm Toàn trầm giọng nói.
- Ừ, tam muội cũng nghĩ vậy.
Tiêu Thiết Ưng nói:
- Chúng tưởng rằng chúng ta dễ bị ức hiếp!
- Công tử, bây giờ vẫn không phải lúc gây chiến!
Lâm Toàn nói nhỏ.
Tiêu Thiết Ưng nói:
- Cũng phải cho Lục Ngọc Dung biết thế nào là lợi hại, ả ta quá ngông cuồng, không coi ai ra gì!
- Lần này bọn chúng tổn thất nghiêm trọng, mất đi một cao thủ Thiên Ngoại Thiên, thực lực giảm mạnh, cũng coi như hả giận!
Lâm Toàn mỉm cười nói:
- Cần chúc mừng tam tiểu thư có được thủ hạ kiệt suất!
- Hừm, tên Sở Ly này!
Tiêu Thiết Ưng nhíu mày.
Lâm Toàn nói:
- Công tử không yên tâm sao?
- Tuổi trẻ không thận trọng, hơn nữa thời gian hắn vào phủ quá ngắn.
Tiêu Thiết Ưng trầm ngâm nói:
- Dùng không yên tâm lắm.
- Hắn xả thân cứu nhị tiểu thư.
Lâm Toàn cười nói:
- Lòng trung thành không còn phải nghi ngờ, còn về tính thận trọng, tuổi còn trẻ nếu quá thận trọng ngược lại không phải việc tốt, quá già dặn và thâm trầm.
- Cũng đúng.
Tiêu Thiết Ưng khẽ gật đầu:
- Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-bao-tong-quan/1827558/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.