Tuyết Lăng cúi đầu nhìn trường kiếm:
- Kiếm này…
Nàng xách kiếm tới trước phòng chứa củi, chém một khúc gỗ to chừng chiếc đĩa, “xoẹt” một kiếm chém làm đôi không hề có chút trở ngại nào.
Tuyết Lăng nhìn khúc gỗ lại nhìn thanh kiếm trong tay, mặc dù không tới mức chém sắt thép như chém bùn nhưng cũng không phải trường kiếm bình thường có thể sánh bằng. Chống đỡ được sự sắc bén của thanh kiếm này, Kim Cang Độ Ách Thần Công quả nhiên lợi hại!
Sở Ly cười tít mắt nhìn nàng.
- Công tử, cứ như thế này chả phải công tử sẽ trở thành thiên hạ vô địch?
Tuyết Lăng hỏi:
- Đao thương bất nhập, còn gì phải sợ nữa?
Sở Ly cười nói:
- Làm gì có võ công thiên hạ vô địch, nếu như là bảo kiếm chưa chắc đã đỡ được, đổi thành cao thủ Tiên Thiên chưa chắc đã không thể phá.
- Vậy tìm một thanh bảo kiếm thử xem sao?
Tuyết Lăng háo hức muốn thử.
- Bảo kiếm ở đâu chứ?
- Ta đi tìm tổng quản!
Tuyết Lăng vội chạy đi.
Tô Như theo nàng bước vào trong sân, trên eo có đeo một thanh trường kiếm màu xanh lục rực rỡ khiến người ta không khỏi lo lắng vòng eo nhỏ bé của nàng sẽ bị đè gãy.
Sở Ly chắp tay cười nói:
- Đem kiếm tới là được rồi, sao lại còn phiền cả tổng quản tới thế này?
- Ta không thể tới sao?
Tô Như chậm rãi bước tới trước mặt hắn, quan sát hắn khắp một lượt:
- Luyện được tầng hai rồi sao?
Sở Ly cười nói:
- Bạch Hổ Luyện Dương Đồ quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-bao-tong-quan/1827443/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.