Bạch Kỳ dựa lưng vào trong tường mà ho ra máu, từ trước tới giờ Bạch Kỳ hiếm khi nhận mình hơn ai cái gì. Chỉ có cái liều là Bạch Kỳ tự cho mình không thua kém bất kỳ ai, Bạch Kỳ rất liều mạng, mỗi khi lâm vào hiểm cảnh thì cái độ liều của Bạch Kỳ cứ thế tăng lên. Hắn đã từng vào sinh ra tử không biết bao nhiêu lần, có những kẻ võ công cao hơn hẳn rất nhiều, nhưng khi hai bên đối đầu thì người chiến thắng vẫn cứ là Bạch Kỳ.
Tất cả nằm ở một chữ liều.
Liều mạng không phân biệt sống chết, Bạch Kỳ rất sợ chết, nói đúng hơn hắn rất không tình nguyện đi chết, chính bởi vì thế mà Bạch Kỳ mới liều mạng. May mắn là từ trước tới giờ may mắn luôn nằm về phía Bạch Kỳ, cuộc đối đầu của hai tên liều mạng đôi khi không được tính bằng bản lĩnh, mà là ở vận may.
Vết thương lần này khá nặng, khác với những lần trước, Bạch Kỳ thường được một người đi ngang qua cứu giúp hay vì một lý do nào đó mà trải qua được khổ nạn. Lần này hắn chỉ có thể tự dựa vào bản thân mình, nếu Bạch Kỳ mò về được thành phố dưới lòng đất thì có cơ may Bạch Kỳ sẽ sống, chỉ là có thể thôi.
Khi hắn mò vào được thông đạo trời đã tối om, Bạch Kỳ lê thân thể đầy rẫy vết thương của mình trên nền đất. Thông đạo không có quá nhiều ánh sáng, chỉ có mùi ẩm ướt của đất và mùi máu tươi của Bạch Kỳ. Chỉ cần một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-anh/2049682/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.