Buổi tiệc chính thức bắt đầu khi sắc trời chuyển sang tối hẳn. Mỗi bữa tiệc cuối năm ở Văn Đàn đều rất quan trọng, nó không chỉ là cột mốc đánh dấu một năm kết thúc, mà còn là nơi để cho tầng lớp tri thức có thể giao lưu với nhau, hơn nữa bữa tiệc cuối năm này cũng là nơi để thông báo xem trên bảng vàng có khắc thêm cái tên nào mới không.
Mấy năm trở lại đây, bảng vàng chưa có thêm cái tên nào mới cả, nhưng điều đó không có nghĩa là không khí trở nên nhàm chán. Ngược lại, người ta cứ trông chờ vào cái tên được đưa lên bảng vàng, hoặc nếu không được thì có thể khoe tác phẩm của mình cho người xem.
Dù năm nào cũng có người thi đỗ và ra làm quan, tuy nhiên khoảng năm mươi đổ lại đây thì việc làm quan không còn quá nhiều ý nghĩa, không có ai tự nhận có thể dùng một thân kiến thức của mình mà đi bình ổn đất nước, so với giặc ngoại bang đám quan văn bọn họ chính là đám người mềm yếu, muốn giết lúc nào thì giết, mà ngoài những vị đại thần ra thì đám quan văn đến từ mấy kỳ thi hằng năm không có quá nhiều tác dụng.
Hầu hết người chọn cách ở yên ăn bổng lộc có triều đình, an an nhàn nhàn mà giữ một chức quan nho nhỏ, sau khi tích cóp đủ tài sản sẽ lui quan về ở ẩn, vừa tránh xa thị phi, vừa dư dả về già. Tất nhiên, không phải ai cũng như vậy, không thiếu người chọn cách sáng tác thơ văn để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-anh/2049672/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.