Chương trước
Chương sau
Bảy vị Thiên Tuyệt ở nơi này còn một đích khác, đương nhiên làm sao Sở Ninh không đoán ra được.

Hắn chưa bao giờ nương tay với kẻ địch của mình.

“Cái gì?”

Đại hán vạm vỡ ngạc nhiên, sợ hãi thốt lên.

Bách Huyễn Thân, Bác Long Thuật! Nó chính là hai tuyệt học của Đại Đông 'Thắng Hoàng triều, không ngờ được Sở Ninh học được và vận dụng dễ dàng. Trước mắt chiêu thức khó đỡ này, làm cho đại hán kia tự cảnh báo nguy hiểm đang đến gần.

Giờ phút này.

Động trên bụng của đại hán kia tách khỏi cơ thể, hiện ra một trăm sáu mươi vòng động văn, sắp xếp theo tay của hắn ta mà đỡ đòn của Sở Ninh.

Âm! Ầm! Ầm!

Một vụ va chạm mạnh nổ ra.

Ảo ảnh của Sở Ninh biến mất, ngực của đại hán vạm vỡ kia cũng xuất hiện một cái lỗ thủng to bằng miệng chén. Đôi mắt hắn ta mất đi cảm xúc, ngã cả cơ thể xuống dưới.

Sau màn chiến bất ngờ này, không gian yên tĩnh lại.

Sáu vị Thiên Tuyệt khác đều mang vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

Bọn họ hoàn toàn không ngờ, trong lúc đối thủ mạnh mẽ hơn bản thân thế mà, Bắc Vương vẫn ra tay không nghĩ ngợi gì.

Chuyện này xảy ra quá nhanh, khiến bọn họ chưa kịp phản ứng thì đại hán vạm vỡ kia đã mất mạng.

Tuy tên đó yếu hơn họ thật, nhưng cũng có thể tên đè được tiếng sấm đấy.

Sợi tóc của Sở Ninh bay phấp phới, một giọt tinh huyết dung nhập vào bàn tay của hắn.

Thoát cái. Ánh sáng chói lọi của máu Sở Ninh tăng lên thêm ba viên tạo hóa loại. “Tiếp theo!”

Sở Ninh cảm giác được huyết thống thần linh tăng lên, lập tức nhe răng cười, rồi nuốt tiếp linh mạch.

Ầm! Một tiếng nổ vang lên, từng tia sáng chiếu ra khắp nơi.

Sáu vị Thiên Tuyệt Động giật mình, bởi họ cảm nhận được áp lực từ huyết thống thần linh.

Tình thế tắc nghẹn, lập tức bị đánh vỡ.

Linh khí màu vàng bị cố định lập tức bị kéo vào động như những chiến chiến xa ngày xưa. Sau đó, chúng ồ ạt tranh nhau nhào đến cơ thể Sở Ninh.

Cơ thể và Động của Sở Ninh được tắm gội trong ánh sáng chói lọi như một vị vương thần ngạo ngỡ nhìn xuống thế gian, tạo một khí thế cuồng bạo thổi quét qua khắp nơi khiến tu giả cảm nhận được lập tức khó thở.

Mấy vị Thiên Tuyệt Võ đạo danh túc không chèn ép được Bắc Vương!

Cách đó hàng nghìn mét, có năm ngàn con vân thuyền đang lơ lửng trên không trung, do Đại Càn Võ chủ dẫn đầu.

“Bệ hạ có muốn đánh bây giờ không?” Một vị tướng hỏi.

Bọn họ từ Đại Càn Vũ triều đuổi đến tận đây, vì muốn lấy Siêu Phàm Vương Quân bí và lấy lại mặt mũi của mình.

Đại Càn Vũ triều là đội quân đứng đầu trong Tứ đại Hoàng triều.

Hùng chủ giữ biên giới bị Bắc Vương Đại Hạ giết chết, làm sao không có hành động nào khác được.

“Đừng nôn nóng”.

“Sau vị kia đều xếp trong hạn chín trăm ở bảng xếp hạng Thiên Tuyệt, nên không cần lo chẳng có chuyện gì đấu. Còn có bốn người tu vi trên cả ta nữa đấy”.

Đại Càn Võ chủ buồn bã nói: “Ta đợi lát, phong tỏa nơi này lại là được”. Ông ta muốn ngồi xem hai con hổ đấu nhau.

“RõI”

Vị tướng kia hạ lệnh, lập tức năm ngàn con vân thuyền tản ra đi.

Mặt khác.

Các đội quân đại quốc khác cũng dốc sức dồn đến đây, bao vây nơi này chật như nêm. Ý đồ của chúng rất rõ ràng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.