Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 232 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264
Chương sau
Cùng lúc đó. Cơn lốc vô hình đột nhiên xuất hiện thổi quét khắp Thanh Châu. Các nước lớn chấn động, vương giả Siêu Phàm, hùng chủ Động đều chấn động theo. Cái tên Bắc Vương như ngôi sao loé sáng, làm khắp nơi rung động, thậm chí còn tới tai dân chúng. “Cường giả Động trẻ nhất, thiên tuyệt trẻ nhất, thiên kiêu đỉnh cao!” “Thật sự có người đi lên con đường vô địch của yêu nghiệt bán thuần huyết, còn sinh ra ở phàm thổi” Những tiếng bàn tán không ngừng vang lên khắp Thanh Châu. Không ai không phải thiên kiêu, con cháu của hoàng triều, hiện tại có người đi lên con đường vô địch, ai cũng cảm nhận được sắp có một trận gió tanh mưa máu. Vùng đất Thanh Châu có đông đảo thiên kiêu và đại quốc cùng nhau tồn tại. Bốn hoàng triều lớn chưa từng để ý tới. Vì người xuất sắc cỡ nào cũng phải khuất phục bên dưới bốn hoàng triều này, trong mắt họ chỉ còn ba thế lực còn lại. Nhưng Bắc Vương lại khác. Hắn đã tạo ra thần thoại trước nay chưa từng có ở Thanh Châu. Một khi để hắn phát triển thì sẽ trở thành hoàng giả đỉnh cao, uy hiếp sự thống trị của các hoàng triều. Điều kỳ lạ nhất là Tây Âu và Lương Hoả hoàng triều đều im lặng. Vạn Pháp hoàng triều là người đầu tiên thể hiện thái độ. “Con gái thứ 13 của ta có hôn ước với Bắc Vương Đại Hạt”, đây là lời của Vạn Hoàng đương nhiệm, mượn dùng Hư giới để tuyên bố. Dù hôn ước là thật hay giả. Ít nhất cũng thể hiện một điều là Vạn Hoàng có tiêu chuẩn cực cao cũng chấp nhận tài năng của Bắc Vương. Về phần Tây Âu và Lương Hoả, họ im lặng thì ai cũng biết đáp án rồi. Hai bên đang chờ phản ứng của Đông Thắng. Bắc Vương Đại Hạ, giết người hộ đạo của Đông Thắng thái tử, đoạt sát thân kiếm, Đông Thắng sao có thể để yên? Đỉnh Tân Tú đã trở nên yên tĩnh. Như dự đoán của mọi người. Sở Ninh nhập Động, thi triển võ kỹ đỉnh cấp của cảnh giới Động, Lôi Minh bại trận. Mấy trăm cái ấn buông xuống khiến Lôi Minh biến thành đống bùn nhão. 'Từng ánh mắt sợ hãi nhìn lên không trung. Sở Ninh lấy ra tinh hoa huyết dịch của Lôi Minh, trong cơ thể lại có thêm bốn Tạo Hoá Chủng. Hai mắt hắn khép hờ, bình ổn khí huyết, ổn định hơi thở. Những tu giả ở đỉnh Tân Tú cứng đờ như bị thì triển thuật điểm huyệt. Bắc Vương không lên tiếng, chẳng ai dám cử động. “Ha ha hai” “Một đám xấu xí thích nhảy loi nhoi, dám châm chọc Đại Hạ không có Động à?” á “Bắc Vương chính là Động hùng chủ của Đại Hạ, ai dám không phục?” Ba vị đan sư Mộc Trạch vui mừng vung tay múa chân, bụi đất tung bay, lưng dựng thẳng tắp! tả Quá là hả hê! “Các vị, chúng ta có thể tiến vào thuật các của Đại Hạ chứ?”, một ông lão áo bào trắng thở dài thi lễ với Mộc Trạch. Ông ta là đan sư nhất giai của Bạch Lộc vũ triều, trước đó toàn dùng mũi nhìn người. Mà hiện tại. Khát vọng cầu sinh mãnh liệt đã làm ông ta khom lưng. Hết cách! Bắc Vương tới, Bạch Lộc vũ triều sẽ gặp tai hoạ diệt quốc. Thi thể của Bạch Lộc võ chủ còn bị đao ghim trên đất kìa. “Thu” Hạ Giang đi tới, cao giọng nói: “Thuật các của Đại Hạ vũ triều có tiêu chuẩn rất cao, không phải linh thuật sư thì không thể tiến!” Linh thuật sư? Một vài linh thuật sư chưa thăng cấp lập tức dừng bước, thầm oán trong lòng. Bắc Vương không tới... Đừng nói linh thuật sự, dù là đan sư thì cũng chê Đại Hạ. Hiện tại lại nâng cao tiêu chuẩn tới mức đó? Nhưng nghĩ tới chiến tích đáng sợ của Sở Ninh, sự oán hận của họ biến mất tăm. Yêu nghiệt cỡ đó, một người có thể nâng cả một quốc gial Cuối cùng, Tân Hoa Ngữ lên tiếng, Hạ Giang mới hạ tiêu chuẩn xuống. “Chúng ta bằng lòng cung phụng Đại Hạ là minh chủ quốc mới của Tân Tú!” “Sau này, bất kể trong liên minh có việc gì thì xin hãy ra lệnh!” Giọng nói cung kính nối tiếp nhau vang lên. 15 quốc chủ trên trời đồng loạt hành lễ với Sở Ninh. Trước đây. Mị quốc chủ của Tân Tú là người của Bạch Lộc vũ triều không có mấy ảnh hưởng tại Thanh Châu. Nếu do Đại Hạ đứng đầu, sức hút của Tân Tú sẽ †ăng lên, cho nên đây là cơ hội của họ. Sở Ninh liếc nhìn rồi ngó sang Hạ Giang. “Bắc Vương, những việc vặt vãnh cứ giao cho ta” Hạ Giang hiểu ý, đi tới chỗ những đại quốc kia. “Sao rồi?” Sở Ninh đáp xuống bên cạnh Tần Hoa Ngữ. Tần Hoa Ngữ di chuyển đôi đùi đẹp, bước qua vô số thi thể cường giả Đông, bắt đầu kiểm kê những thứ đã lấy được. “Không tệ!” Tần Hoa Ngữ nghe thế thì cười khẽ, ngón tay vén sợi tóc thì thâm: “Muốn cho Đại Hạ có được đại quân Siêu Phàm như bốn hoàng triêu kia không?”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 232 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264
Chương sau