Hắn ta lấy ra một ấn vuông làm bằng ngọc từ trong nhẫn Càn Khôn, giao vào trong tay Sở Ninh.
Dưới sự chỉ dẫn của Nguyệt sứ, Sở Ninh cần nát đầu ngón tay, viết lên trên ấn vuông một chữ Hạ.
Ngay tức khắc.
Mi tâm Sở Ninh nóng bỏng, sinh ra một liên hệ chặt chẽ với ngọc tỷ Linh Quốc. Trước mắt hắn đảo ngược, trực tiếp xuất hiện bên trong một thế giới lạ kỳ.
"Đây là...", Sở Ninh hơi kinh ngạc. Bốn phía sương mù mông lung, tất cả đều có vẻ rất hư ảo, ngay cả bản thân hắn cũng là một đám sương mù, chỉ có ngọc tỷ Linh Quốc trong tay là thật thể.
"Năm ngàn năm trước, thần linh giáng thế, từng để lại Chân Linh đại lục rất nhiều thần tích".
"Thanh Châu cũng có thần tích. Đây là Hư Giới, ngươi có thể nhìn toàn bộ trận pháp tuyệt thế bao trùm vùng đất Thanh Châu".
"Người cầm ngọc tỷ Linh Quốc sẽ tiến vào bằng trạng thái tinh thần lực".
"Mỗi một ngọc tỷ Linh Quốc giống như một mắt trận, cầm vật này dò xét Hư Giới là có thể ngưng luyện ra quốc vận".
"Hư Giới sẽ tự phán đoán quốc thổ của ngươi, Thiên Hàng Can Lâm'.
Giọng nói của Nguyệt sứ truyền đến.
"Kỳ diệu như vậy", Sở Ninh giật mình.
Thần linh thủ đoạn thật không thể tưởng tượng.
Theo Nguyệt sứ giới thiệu, Sở Ninh thấy được ba tấm bia lớn trăm trượng phát ra u quang.
Thanh Châu tam bảng!
Nhật Nguyệt Lâu thay mặt khống chế các ngọc tỷ Linh Quốc, gìn giữ công bằng chính trực.
Tam bảng này cũng do Nhật Nguyệt Lâu viết ra.
Thanh Châu Đại Quốc Bảng ghi lại một trăm đại quốc đứng đầu vùng đất Thanh Châu.
Được liệt kê tên trên đó đều là nước năm giữ linh thổ mênh mông.
Bốn vị trí đầu là Hoàng Triều. Đông Thắng Hoàng Triều! Tây Ân Hoàng Triều!
Vạn Pháp Hoàng Triều!
'Tân Hỏa Hoàng Triều!
Sở Ninh nhìn chăm chú một lát, thấy tên của một đại quốc phía dưới xao động rồi biến mất.
'Thanh Châu là vùng đất chiến loạn, chư quốc tranh bá.
Qua một lát, có linh thổ đại quốc diệt, bị người thay. vào đó.
Bảng danh sách thứ hai là Thanh Châu Thiên Tuyệt Bảng, ghi nhận ngàn người mạnh nhất Thanh Châu.
Sự chú ý của Sở Ninh rơi vào bảng danh sách thứ ba.
Thanh Châu Kiêu Tử Bảng!
Ghi chép thiên kiêu dưới ba mươi tuổi trên vùng đất Thanh Châu, không xem thực lực, chỉ xem tiềm lực.
Những cái tên huy hoàng nhìn xuống chúng sinh.
Hai mươi hạng đầu đều có phong thái Cực Cảnh.
"Đông Thắng Đại Hoàng Tử, hai mươi tuổi, Siêu Phàm Tam Cực Cảnh, để lại chữ trên bia, nhìn khắp
Thanh Châu, liệu có người ngang tài ngang sức?”
Một hàng chữ đứng đầu bảng để lộ ra cảm giác ngạo mạn.
"Thật ngông cuồng!" Sở Ninh sợ hãi thán phục.
Đông Thắng Đại Hoàng Tử để lại tám chữ, có ý khinh thường thế hệ trẻ Thanh Châu.
Siêu Phàm Cực Cảnh cũng có phân chia, Sở Ninh mới bước vào Nhất Cực Cảnh.
Nghe đồn, cao nhất của Cực Cảnh là năm.
Đừng nói Thanh Châu, đặt trong Chân Linh đại lục e rằng cũng cực ít, đó là dành riêng cho yêu nghiệt bán thuần huyết.
Đông Thắng Hoàng Tử bước lên Tam Cực Cảnh tại tuổi hai mươi.
Làm con nối dõi của hoàng tử Tử Phủ, vừa ra đời đã đạp lên linh thổ vô biên, có thành tựu nhường này cũng bình thường.
"Đệ nhất chuyển Tạo Hóa bảo thể của ta tu thành năm mươi bảo mạch mới viên mãn".
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]