Chương trước
Chương sau
Sau khi Sở phủ đổi tên thành Bắc Vương phủ thì đã được xây dựng thêm.

Trong phủ, rường cột chạm trổ, lầu các nằm ven hồ, nhà cửa nối nhau san sát, cực kỳ bề thế.

Bắc Vương phủ.

Sở Ninh đóng cửa lại cẩn thận, ngồi khoanh chân trên giường, lấy ra một viên Đại Nguyên Đan.

Viên đan này to hơn Nguyên Đan, hình dáng tựa như một ngọn lửa đang nhảy múa.

“Ta muốn đánh với Đại La Vũ Triều thì chắc chắn sẽ không phải chỉ đối đầu với một mình Đại La Võ Chủ!”, sợi tóc của Sở

Ninh bay lên.

Chỉ khi hắn lên được tới Siêu Phàm Cực Cảnh thì mới có thể lật ngược được tình thết

Sở Ninh ngửa cổ lên nuốt viên Đại Nguyên Đan.

Đùng!

Thoáng chốc, linh khí mù mịt cuồn cuộn tuôn trào như đê vỡ, nhanh chóng lan ra khắp toàn thân Sở Ninh, khiến hắn rùng mình.



Thậm chí, lỗ chân lông của hắn còn rịn ra cả máu.

“Đại Nguyên Đan hơn hẳn Nguyên Đan!”

Sở Ninh kinh ngạc.

Nếu Siêu Phàm nào không có tu vi đủ mạnh, huyết thống thần linh lại quá thấp mà vẫn cố gắng phục dụng viên đan này

thì sẽ rơi vào kết cục chết nổ tan xác.

Hai tay Sở Ninh kết ấn, sử dụng Lục Chuyển Tạo Hóa Công đưa linh khí mù mịt xuống nguyên hải.

Nguyên hải của tu giả Siêu Phàm càng rộng thì càng kiên cố

Sau khi vượt qua được cột mốc Đại Tuyệt rộng hai mươi trượng, nó sẽ càng ngày càng cứng như sắt, rất khó mở rộng thêm.

Lúc này.

Linh khí của Đại Nguyên Đan tựa một thứ thần binh có thể chém được cả sắt!

Nguyên hải của Sở Ninh không ngừng sôi trào, tiếp tục mở rộng, một phần linh khí hướng cả về phía mạch máu.

Lục Chuyển Tạo Hóa Công của Sở Ninh đã bước vào đệ nhất chuyển, lại thêm liên tục tích lũy được Tạo Hóa chủng.



Tốc độ hấp thu linh khí trong trời đất và luyện hóa linh đan đều tăng mạnh về chất.

Mặt trời mọc rồi lặn, năm ngày đã trôi qua.

Một luồng sóng khí lan ra từ người Sở Ninh, làm toàn bộ bàn trong phòng đều bị vỡ.

“Đỉnh Tuyệt Siêu Phàm!”

Cảm nhận được nguyên hải lấp lánh trong cơ thể đã đạt đến mốc ba mươi trượng, mắt Sở Ninh sáng lên.

Hắn lấy ra viên Đại Nguyên Đan thứ hai, tiếp tục sử dụng một lần nữa.

Sở Ninh bế quan. Đương nhiên người của Sở gia không dám làm phiền hắn. Ngày ngày, chỉ có Sở Dao mang ba bữa cơm tới, để ở cửa.

Còn Tân Hoa Ngữ thì lặng lẽ bảo vệ Bắc Vương phủ, thường xuyên quanh quẩn bên ngoài phòng của Sở Ninh.

Mấy ngày nay.

Toàn bộ tu giả và dân đen của Đại Hạ Vũ Triều đều đang chờ đợi phản ứng của Sở Ninh.

Nhưng sau khi hắn trở lại Bắc Vương phủ thì không thấy lộ diện nữa, khiến người ta nảy sinh vô số suy tưởng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.