Hôm sau, trong phân bộ Thiên Khung giang thành, phòng thay quần áo của trung tâm chỉ huy số 3.
Tống Tình Lam thay xong quần áo, từ trong phòng đi ra ngoài.
Ngoại trừ anh cùng Quý Vũ Thời, thành viên đội bảy vẫn chưa quay về đơn vị, vẫn còn đang trong kỳ nghỉ.
Đây là lần đầu tiên Tống Tình Lam nhìn thấy phòng thay quần áo an tĩnh như vậy, tất cả thành viên đội bảy cũng không biết Tống đội cùng Quý cố vấn của bọn họ chuẩn bị quay trở lại mười mấy năm trước, tiến hành một lần chuyển tiếp không liên quan tới bất kỳ nhiệm vụ nào.
Tống Tình Lam một lần nữa kiểm tra thông tấn khí trên cổ tay, nghe thấy tiếng mở cửa, chỉ thấy Quý Vũ Thời tiến ra.
Giống như Tống Tình Lam, Quý Vũ Thời cũng mặc một chiếc áo kiểu dáng lỗi thời, quần jean bị cắt rách lỗ chỗ theo mốt lưu hành mười mấy năm trước, còn mang một đôi Sneaker màu sắc sặc sỡ.
"Wow, đôi ta có thể đi đóng phim được đấy." Tống Tình Lam nói: "Hai chàng ngốc dưới quê mới lên thành phố."
Cách ăn mặc của mười mấy năm trước so với bây giờ quả thực có chút quê mùa, căn bản không dính chút nào với hai chữ phục cổ, huống chi vì muốn để hai người dung nhập tốt hơn với đoạn thời gian đó, trung tâm chỉ huy đã đặc chế trang phục khá quê mùa cho hai người, đời này Tống Tình Lam chưa từng thể nghiệm kiểu ăn mặc này.
Quý Vũ Thời nói: "Này là còn tốt lắm rồi. Có một lần chấp hành nhiệm vụ, tôi phải mặc quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-vu/1736397/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.