Cùng lúc bị hơn trăm người sống nhìn chằm chằm không chớp mắt là thể nghiệm gì? 
- ---nỗi sợ hãi khi lần đầu tiên gặp đám tang thi cũng chẳng khác là bao. 
Bọn họ bất động, những người kia cũng bất động. 
Mặt trời treo trên cao, nhiệt độ không khí nóng như thiêu đốt. 
Đường ray bọn họ đang đứng ở giữa không trung cách hồ nước trăm mét, một đoạn tàu huyền phù bị đụng gãy ngã chỏng vó bên cạnh đường ray, gió thổi bay vạt áo bọn họ, tựa hồ chỉ cần không chú ý một chút thì chỉ một trận gió cũng có thể thổi bọn họ rớt xuống hồ chết. 
Hai người cùng hơn hai trăm người giằng co, trời đất nháy mắt an tĩnh. 
Quý Vũ Thời khẽ di chuyển chân về sau một chút. 
Đám hành khách này liền hành động, im lặng không một tiếng động theo đường ray đi tới chỗ bọn họ. 
Hông bị người dùng tay đỡ lại, là Tống Tình Lam đỡ cậu, ở sau lưng cậu thấp giọng nói: "Chuẩn bị xong chưa, chúng ta chạy." 
Quý Vũ Thời khựng lại, đám hành khách kia cũng khựng lại. 
Khoảng cách giữa bọn họ không gần không xa, ánh mắt nhìn chằm chằm hai người, biểu tình kinh hoàng, thất thố, khóc lóc vừa nãy không thấy đâu nữa, mặt không biểu tình đứng ở đó. 
Muốn chạy? 
Quý Vũ Thời siết chặt nắm tay, không sai, tình huống hiện giờ thì bọn họ phải chạy. 
"Trước tiên thử một lần chạy theo hướng ngược lại, thấy bệ đỡ dành cho nhân viên sửa chữa thì lập tức nhảy xuống." 
Tựa hồ để Quý Vũ Thời có thời gian chuẩn bị, Tống Tình Lam nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-vu/1736349/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.