Quý Vũ Thời uống thuốc xong nghe điện thoại xong, cảm giác nôn nóng hỗn loạn hốt hoảng kia liền nhẹ đi hẳn, sắc mặt cậu cũng tốt hơn nhiều. 
Hai người tới sớm, các đồng đội vẫn chưa tới, vì thế hai người lại có thêm thời gian nói chuyện với nhau. 
Quý Vũ Thời nói: "Tôi hỏi anh như vậy bởi vì trong trí nhớ của tôi, bộ trưởng của phân bộ Giang thành họ Uông, là một vị nữ lãnh đạo rất có khí chất. Bà ấy phái đội chúng ta đi làm nhiệm vụ, người điều tạm tôi tới đây, đồng thời tiếp đón tôi cũng chính là bà. Trong ấn tượng của tôi không hề có vị bộ trưởng nào họ Tề cả." 
Tống Tình Lam ngẩn người: "Sao lại như vậy?" 
Anh theo bản năng hỏi, cũng không phải không tin ký ức của quý Vũ Thời, chính vì quá tin nên mới kinh ngạc như vậy: "Nữ lãnh đạo họ Uông?" 
Quý Vũ Thời: "Anh nghĩ lại một chút xem, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau ở căn cứ Thiên Khung, người đứng bên cạnh tôi là ai?" 
Tống Tình Lam nhanh chóng trả lời: "Là Tề bộ trưởng. Là ngài ấy giới thiệu cậu với tôi, cậu còn nói ba năm trước mình từng học tiết học do ngài ấy giảng dạy, đồng thời còn nói ngày đó mặc cái gì, còn thuận tiện nói tới chuyện tôi ra về sớm." 
Quý Vũ Thời lắc đầu: "Không phải. Đó là Uông bộ trưởng, tôi nhớ được bộ váy của bà, đôi hoa tai ngọc trai, còn cả cái ly sứ bị bể nữa." 
Hiện giờ đang là buổi chiều một ngày hè, ánh mặt trời chói chang. 
Không biết có phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-vu/1736339/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.