"Quả thật là hộp thuốc của tôi. Mỗi khi đi làm nhiệm vụ đều kiểm tra, xác định là trang bị đầy đủ."
Quý Vũ Thời nói rất tự nhiên, tựa hồ không cảm thấy mang một hộp thuốc ở bên người là chuyện đáng kinh ngạc.
"Thiếu mất hai viên, một viên đã uống chỗ quản lý công viên, một viên uống sau khi tới tiệm sách, chính là lần anh định đánh tôi..."
"Chờ chút, tôi định đánh cậu?"
Tống Tình Lam khó tin.
Quý Vũ Thời khựng lại, tìm kiếm từ ngữ: "....đúng vậy, chính là vì anh hiểu lầm. Vị trí trống giống như đúc, vì thế đây đúng là hộp thuốc của tôi, anh tìm được ở đâu vậy?"
Tống Tình Lam bỏ qua chuyện đánh đấm gì kia, kể lại quá trình: "Cho nên vì sao lại xuất hiện hai hộp thuốc?"
Hai người đều nghĩ tới chiếc xe bị xe không gian của bọn họ cán bẹp ở trên đường.
Nếu người trên chiếc xe nhỏ kia không phải người sống sót thì sao?
"Tống đội, tôi có một vấn đề muốn hỏi." Quý Vũ Thời lãnh tĩnh hơn tưởng tượng, cậu khép quyển [Kim Ô Số 1: Sinh Sôi Không Ngừng] kia lại: "Lần thứ hai ở bên ngoài cửa hàng tiện lợi, anh và Thang Nhạc tiến vào cuối cùng là vì cứu Thang Kỳ. Lúc đó vị trí Thang Kỳ bị cắn bị thương có giống lần đầu tiên không?"
Lần thứ hai Quý Vũ Thời không nhìn thấy Thang Kỳ bị thương đột biến.
Tống Tình Lam khó hiểu trả lời: "Giống, đều là bị thương ngón tay phải."
Quý Vũ Thời: "Còn bị thương nơi nào khác không?"
Tống Tình Lam: "Không có."
Quý Vũ Thời nói: "Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-vu/1736314/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.