Lý Kỳ vội vàng nói: - Hoàng thượng, đã đến mức này rồi, ngươi vẫn còn ở nơi này châm ngòi ly gián. Không khỏi cũng quá cái kia cái kia đi.
Triệu Giai nói: - Ngươi là muốn nói trẫm vô sỉ?
- Ta cũng không hề nói như vậy, loại sự tình này nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí.
- Trên đời người vô sỉ nhất đó là ngươi rồi.
Triệu Giai tức giận hừ một tiếng, đột nhiên nói:
- Tần Cối. Ngươi đi ra ngoài trước, trẫm còn có chút việc phải nói với một mình Lý Kỳ.
Tần Cối vừa nghe, vẫn chưa đi, nếu chẳng may ta vừa ra khỏi cửa đã bị loạn đao chém chết. Ta đây tìm ai để khóc.
Không đợi y mở miệng, Lý Kỳ nói: - Cái này không thể được, chúng ta bây giờ là hai đối một. Hơn nữa còn có vũ khí, nếu Tần Cối đi ra ngoài, đây chẳng phải là một chọi một, này quá nguy hiểm.
Tần Cối gật đầu thật mạnh nói: - Đúng vậy, đúng vậy.
- Hoá ra các ngươi còn biết sợ nha.
Triệu Giai cười cười.
Lý Kỳ nói: - Người làm việc này, có ai không sợ.
Triệu Giai nói: - Các ngươi nếu sợ trẫm đổi ý, chỉ có một biện pháp, chính là kèm hai bên trẫm hộ tống các ngươi đi Nhật Bản, bằng không mà nói, trẫm vẫn như cũ có thể đợi các ngươi rời thuyền thì đổi ý.
Lời này vừa nói ra, Tần Cối và Lý Kỳ dùng ánh mắt trao đổi một phen.
Lý Kỳ đột nhiên hỏi: - Hoàng thượng tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296504/chuong-2037-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.