Bộ binh quân Tống phía trước giơ tấm chắn lên, vung đại đao, chém vào vó ngựa, bởi vì ngựa đều đang ăn, dừng lại ở đó, chém như thái rau, từ phía sau xông lên chặt đầu người. Đây quả đúng là quanh co, vốn thấy kỵ binh sắp giết bộ binh rồi, kết quả là bây giờ bộ binh lại giết kỵ binh.
Đám người Di Thứ Bảo, Nậu Oản Ôn Đô hoang mang vô cùng. Họ chưa từng gặp phải hoàn cảnh này bao giờ, không ngừng thúc chiến mã xông lên. Chiến mã thì bị hoảng loạn, cũng nhảy dựng lên, nhưng chạy được bài bước, những chiến mã này lại không tiến lên phía trước nữa, mà cũng chẳng lùi lại phía sau, mà điên cuồng chạy về phía bờ tây sông Hồn Nguyên.
Chạy đi làm gì? Uống nước! Dưới trời nắng nóng, ăn nhiều đậu như vậy, có thể không uống nước được sao?
Quân Tống dường như sớm đã có sự chuẩn bị, bên bờ sông lại xông ra ba trăm bộ binh tới. Quân Kim bên bờ sông bị ép tới bờ sông Hồn Nguyên, khom người đánh nhau kịch liệt. Đúng lúc này, trung quân quân Tống liền dựng cờ đen, trên cờ không có viết chữ, chỉ vẽ một con dao thái rau màu vàng. Điều cũng chẳng phải là thêu lên, mà là vẽ lên.
Hoàn Nhan Tông Hàn nhìn về phía đối diện, một con dao vàng tung bay trước gió. Cảnh này nhìn quen quá, không cần nghĩ cũng biết là cờ quân của ai rồi. Cả thế giới này chỉ có một Kim Đao Trù Vương.
Trong lòng gã hoảng sợ, Lý Kỳ đã để lại cho gã ấn tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296453/chuong-2002-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.