Tương Sơn vừa mới tới trên sườn núi, đột nhiên thấy chút ấy người lao đến, trong lòng cũng có chút buồn bực.
Râu quai nón kia đột nhiên chỉ vào mặt đông nói: - Tương Bảo Nghĩa, ngươi mau nhìn, chủ lực quân địch đang đi về hướng Vũ Châu rồi.
Tương Sơn đưa mắt nhìn lại, la hét một tiếng, nói: - Không tốt, chúng ta nhất định phải chạy trở về thông tri tướng quân, quân Kim bắt đầu phản công rồi. Nói xong, gã thấy đối phương chỉ có một trăm người, lập tức nâng đao nói: - Các huynh đệ, theo ta xông lên a.
Nếu mấy ngàn binh lính đối phương vây ở trong này, quân Tống tất nhiên sẽ sợ hãi, thủ vững núi, chết sống cũng phải làm cho các ngươi bị lột một tầng da. Nhưng vấn đề là kẻ thù chỉ có một trăm người, hơn nữa trong lòng quân Tống đã không còn sợ hãi quân Kim nữa, lập tức theo Tương Sơn từ trên cao đi xuống. Vọt tới.
Mưu khắc kia thấy gặp quân Tống căn bản không cho gã cơ hội vây trụ, trong lòng không ngừng kêu khổ. Nhưng chuyện cho tới nước này, bọn họ cũng chỉ có thể vọt lên thôi.
Hai bên nhân mã gặp nhau ở chỗ con dốc chân núi, quân Tống tuy là bộ binh, nhưng từ trên cao xuống, quân Kim tuy có chiến mã, nhưng bọn họ từ dưới lên trên, ưu thế địa hình này liền triệt tiêu ưu thế chiến mã, như vậy một phương hơn về nhân số tất nhiên chiếm được thuận lợi. Liên tiếp chém được mấy con chiến mã, nhưng vào lúc này, mặt đông đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296432/chuong-1989-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.