- Không xong! Quân Kim đến cươp lương rồi, mau rút.
Dương Tái Hưng "kinh hoảng" rống lớn, nhưng trong đôi con ngươi ác liệt lại lóe lên vẻ hưng phấn.
Rầm rầm rầm rầm!
Tướng sĩ quân Tống nhanh chóng lên ngựa, cướp đường mà chạy.
Không đợi quân Kim đuổi tới, quân Tống đã chạy xa rồi.
Quân Kim còn muốn truy kích, dường như bọn họ muốn đem hết mọi đau khổ mà đội xe kia gây ra trả lại toàn bộ cho quân Tống. Chỉ thấy một đại hán khôi ngô tay cầm hai thiết chùy cao giọng hét lớn: - Đừng truy kích, sợ có mai phục.
Người này tên là Tốc Hổ, là một mãnh tướng dưới trướng Hoàn Nhan Tông Hàn.
Cổ Bắc Khẩu vừa bị thất thủ không lâu, tin tức Đài Thực bỏ mình vẫn quẩn quanh chưa tan trong lòng tướng sĩ quân Kim, cho nên Cao Khánh Duệ chỉ bảo bọn họ khi vòng ra hậu phương cướp lương thì trịnh trọng nhấn mạnh, tất cả phải cẩn thận, không được trúng quỷ kế của kẻ địch, hơn nữa đừng cướp trên đường nhỏ, cố gắng xuất hiện trên đường lớn, để tránh trúng mai phục.
Tốc Hổ cũng vô cùng nghe lời Cao Khánh Duệ, thấy quân Tống chạy thì bảo binh lính đừng truy kích.
Nhưng khi bọn họ chuẩn bị áp giải lương thực về, chợt nghe thấy một người hét lớn: - Quân Tống quay lại giết rồi.
Mới bao lâu nha! Sao quân Tống lại giết lại rồi.
Nhanh chóng đưa mắt hổ nhìn sang, chỉ thấy một dũng sĩ mặt khải giáp màu đen, cưỡi tuấn mã màu đen, tựa như tiễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296393/chuong-1969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.