Bởi vì Doanh Châu không cần lo lắng phòng thủ đường bộ, dù sao phía trước có Bình Châu chống đỡ rồi, bọn họ chỉ cần chăm lo việc phòng ngự trên biển, vì vậy phòng thủ bên trong thành hoàn toàn không có, phòng ngự trên biển vừa vỡ, Hàn Thế Trung suất lĩnh mười ngàn hải quân lục chiến, thừa cơ công phá Doanh Châu. Lập tức sai người vội vàng đem lương thực, vũ khí bên trong thành vận lên thuyền, lấy không hết thì hủy đi toàn bộ, việc này vẫn luôn là quân Kim làm, thật vất vả mới đến lượt quân Tống rồi, binh lính quân Tống đã làm liền vô cùng chăm chỉ a, Hàn Thế Trung ngựa không dừng vó, sau khi đem chuyện Doanh Châu giao cho phu nhân Lương Hồng Ngọc, còn chính mình lại suất lĩnh đại quân thẳng tiến Bình Châu mà đi.
Tuy nhiêu sau khi y công phá mấy huyện thành Bình Châu, biết được Hoàn Nhan Tông Bật quay về cứu viện rồi, liền lập tức lui binh, y chưa từng nghĩ đến chuyện đánh chiếm Bình Châu, bởi vì chiến lược không có an bài như vậy, tư tưởng chiến lược mà Tông Trạch đề xuất, chính là đừng được voi đòi tiên, không cần tham vọng viển vông, nếu Hoàn Nhan Tông Bật không trở về cứu viện, thì ngươi có thể đánh chiếm Bình Châu, còn nếu về cứu viện, ngươi liền lập tức lui lại.
Cho nên, đợi cho đến khi Hoàn Nhan Tông Bật đuổi tới. Quân Tống sớm đã chạy ra biển rồi, đừng nói Hoàn Nhan Tông Bật hiện giờ không có bất kỳ một đội Thủy sư thực lực nào để đối kháng, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296378/chuong-1957-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.