Lưu Kỹ càng trực tiếp: - Ty chức nguyện lập quân lệnh trạng.
Gã biết, Trương Thúc Dạ hỏi gã như vậy, đơn giản chỉ vì ngại kinh nghiệm của gã ít, không phải tin gã lắm. Tuy mưu kế của gã hay, nhưng Trương Thúc Dạ cũng có thể phái người khác đi. Nhưng Lưu Kỹ muốn chứng minh bản thân, phải rửa sạch oan khuất Lưu gia, cho nên gã vô cùng hi vọng Trương Thúc Dạ có thể phái gã đánh trận đầu, cho dù ta nói ba hoa chích chòe, ngươi cũng sẽ không tin tưởng, nam nhân mà, dứt khoát trực tiếp một chút.
Trương Thúc Dạ thật sự có chút không yên lòng. Dù sao thì bọn họ là người đánh đầu tiên, nếu trận đầu đã bại, sĩ khí chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, nhưng ông ta thấy Lưu Kỹ cực kỳ tự tin, do dự một lát, vỗ bàn nói:
- Được, lão phu phái ngươi làm quan tiên phong, cho ngươi tám ngàn binh mã, xông lên đánh trận đầu.
Lưu Kỹ nhấc tay, nói: - Phó Soái, không cần tám ngàn. Quân địch năm ngàn, ta cũng chỉ cần năm ngàn binh mã là đủ.
Quan Thắng vội vàng nói: - Lưu đội trưởng chớ có khinh địch, quân Kim dũng mãnh thiện chiến, muốn tiêu diệt toàn bộ, cũng không phải chuyện dễ.
Quân Tống có thói quen lấy nhiều đánh ít, một vạn đánh một ngàn, quân Tống và quân Kim đều sẽ cảm thấy không chút quá đáng nào, cho nên Lưu Kỹ chỉ cần năm ngàn binh mã khiến cho người ta cảm thấy Lưu Kỹ này có chút cuồng vọng tự đại.
Lưu Kỹ ôm quyền lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296367/chuong-1950-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.