- Phù!
Họp xong hội nghị dài dòng này rồi, quan hậu cần Lý Kỳ cuối cùng có thể thở phào một hơi, đi đến bên sông rửa mặt, cuộc họp cường độ cao như vậy thật sự là muốn lấy mạng người mà.
Chợt nghe thấy phía sau truyền đến tiếng bước chân, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Triệu Giai dẫn theo vài tùy tùng đi đến, vội vàng đứng dậy muốn thi lễ, lại bị Triệu Giai khoát tay ngăn cản, cười dài hỏi: - Hình như khanh không chút bất ngờ với chuyện trẫm đến đây.
Lý Kỳ sửng sốt, lập tức đáp: - Chẳng lẽ Hoàng thượng không vì sợ phái bảo thủ trong triều quấy rầy nên mới tránh đến đây sao. Dù sao nơi này toàn là phái chủ chiến, cùng chung một lòng với Hoàng thượng.
Triệu Giai ngẫm nghĩ một chút, lập tức bật cười ha ha vui vẻ: - Khanh không nói, trẫm thật sự không phát hiện ra, hóa ra trẫm tới đây còn có điểm tốt như vậy.
Tuy rằng thoạt nhìn thì trên dưới Đại Tống hình như ai ai cũng đồng tâm hiệp lực, thật ra thì không phải. Thế lực phái bảo thủ vẫn vô cùng lớn, vấn đề là ở chỗ Triệu Giai là một Hoàng đế tập quyền cao độ. Từ khi Đại Tống khai quốc đến nay, chỉ có bốn Hoàng đế tập quyền cao độ, cũng chỉ có bốn Hoàng đế này dám xuất binh chinh phạt đại quốc phía bắc. Các Hoàng đế còn lại cho dù có lòng, cũng bị vây khốn trong đám trọng thần trong triều, có thể còn chưa nói ra thì đã bị quần thần nhất trí bác bỏ rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296362/chuong-1947-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.