Lý Kỳ hiếu kỳ nói: - Nhị gia tại sao lại ở đây?
Thái Thao nói: - Ta đang tìm ngươi đấy.
- Tìm ta?
- Hai ngày trước cha ta bị cảm phong hàn, hiện tại...
Nói tới đây, y muốn nói lại thôi, Lý Kỳ vội vàng hỏi: - Hiện tại như thế nào rồi?
Thái Thao lắc đầu nói: - Nói tóm lại, là không tốt lắm, cha ta muốn gặp ngài.
Lý Kỳ cụp mắt, buồn bã không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
Lý Kỳ theo Thái Thao đến phủ Thái Sư, chỉ thấy Thái Kinh nằm trên giường, mái tóc rối bời, sắc mặt tái nhợt, Thái Kinh này mặc dù già nua, nhưng cực thích sạch sẽ, luôn muốn mình phải ăn mặc sạch sẽ, chải đầu còn chỉnh tề hơn so với Lý Kỳ. Đây dường như vẫn là trạng thái mà Lý Kỳ luôn nhìn thấy ở Thái Kinh.
Mẹ ơi! Đây đâu phải là cảm phong hàn, rõ ràng chính là người bệnh nguy kịch a! Lý Kỳ đã hơi giật mình, đi tới, nhẹ giọng gọi: - Thái sư, Thái sư.
- Ừ, Lý Kỳ đến đấy à.
Thái Kinh chậm rãi mở mắt ra, làm bộ muốn đứng dậy, nhưng một động tác có vẻ như đơn giản này đối với ông lão già, đó cũng là việc hết sức khó khăn, Thái Thao vội vàng bước lên đỡ Thái Kinh ngồi dậy.
- Già rồi, đến ngồi cũng không ngồi nổi nữa.
Thái Kinh than một tiếng, hữu khí vô lực nói: - Thao nhi, con lui xuống trước đi, ta nói chuyện với Lý Kỳ.
- Vâng.
Đợi sau khi Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296341/chuong-1928-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.