- Hử?
Cầu ca, Bát Kim thúc đồng loạt nhìn về hướng Lý Kỳ.
- Lý Kỳ, cũng chỉ có ngươi hiểu ta.
Nha Nội cảm tính lập tức cảm động khóc như mưa, có thể được người khác hiểu mình như vậy, thực là một loại hạnh phúc lớn lao a.
- Ách...!
Lý Kỳ vội sửa lời nói: - Ta không phải ý tứ này, ta là nói, các ngươi tại sao phải đánh công tử nhà Tần Thiếu Tể?
Cao Nha Nội nói: - Đánh nhau mà thôi, chuyện này chẳng phải là rất bình thường sao, nào có vì sao.
- Nghiệt tử, ngươi còn không nhận sai.
Cao Cầu rít gào một tiếng, hai chân đã vận sức chờ phát động, Lý Kỳ vội hỏi: - Thái úy bình tĩnh một chút chớ nóng, bình tĩnh một chút chớ nóng.
Cao Cầu thu hồi chân lại, chỉ vào hai tên dở hơi, phẫn nộ quát: - Hai ngươi quỳ xuống cho ta.
- Ah.
Giờ lão tử đã hô quỳ rồi, làm con nào dám ngỗ nghịch, hai tên dở hơi song song quỳ xuống.
Lý Kỳ thiếu chút nữa là cười ra tiếng, trong lòng sớm đã hiểu, kỳ thật trước kia Cao Nha Nội cũng thường xuyên cùng Vương Tuyên Ân đối ẩu đấy, nhưng lúc ấy Cầu ca chính là đại hồng nhân bên cạnh Hoàng thượng, không kém hơn so với Vương Phủ, song phương cũng không nguyện bởi vì đứa con mà cãi nhau trở mặt, như vậy không khỏi quá chuyện bé xé ra to rồi, nhưng hiện giờ địa vị của Cầu ca không lớn bằng lúc trước rồi, mà Tần Cối lại như mặt trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296330/chuong-1923-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.