Lý Kỳ cười lắc đầu nói:
- Thứ nhất, căn cứ vào nguyên tắc thương mại, có cầu thì mới có cung. Chỉ cần kiếm được lợi nhuận thì không có việc gì không thỏa mãn được nhu cầu. Đây chính là ưu thế của việc sáng tạo. Chỉ cần triều đình cung cấp đủ tiền, chúng ta có thể mở rộng xưởng, tăng nhân số. Chúng ta có năng lực thỏa mãn nhu cầu của triều đình hơn nữa còn làm tốt hơn so với triều đình. Bởi vì quan viên triều đình đều cầm tiền lương bổng triều đình đấy làm việc có nề nếp, đâu ra đó. Bọn họ bốc đồng ít hơn so với thợ thủ công dân gian. Bởi vì thợ thủ công dân gian càng cố gắng nhiều bao nhiêu thì càng được nhiều bấy nhiêu. Nhưng chúng ta sẽ cấp thêm tiền thưởng để khen thưởng cho bọn họ. Từ quá trình xây dựng bệnh viên Thái Sư và bệnh viện nhân dân cho thấy có thể chứng minh cho tất cả. Hơn nữa bệnh viện Thái Sư còn có kinh nghiệm phong phú thế nhưng triều đình lại không có, phải làm lại từ đầu, tính ra thì tốc độ sản xuất còn chậm hơn nữa.
Thứ hai, giữ bí mật là một chuyện, đây thật là một vấn đề nan giải. Dù sao thì việc này cũng thuộc vào loại cực kỳ cơ mật, không thể tiết lộ ra ngoài. Bình thường thì những thương phẩm cơ mật sản xuất tại địa phương thường có chút khinh suất. Nhưng đây chỉ là căn cứ những lối cũ trước đây mà nói như thế thôi. Vì sao chúng ta không thể nghĩ ra một biện pháp để cố gắng tạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296315/chuong-1914-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.