Tin quân Nhật truy đuổi tới nhanh chóng đã lan tràn ra khắp quân doanh, khiến cho lòng người hoang mang. Ngưu Cao lại dặn dò các binh lính bỏ một số vật nặng lại, cái gì là nồi bát đều bỏ lại hết, e là lương thực cũng bỏ lại không ít. Dù sao thì cũng quăng ra đầy mặt đất. Mỗi binh lính chỉ mang theo lương khô đủ để quay về Việt Tiền Châu. Vốn quân Tống vẫn còn hành quân từ từ, lúc này nghe thấy quân địch đuổi tới, liền hành quân rất nhanh.
Khi Đằng Nguyên Thụ Điền đuổi tới đây, phát hiện quân Tống không những ngay cả bến cảng Nhược Hiệp cũng đều bỏ, hơn nữa còn bỏ lại lượng lớn lương thực, trong lòng càng tin tưởng hơn, không màng tới số lương thực này, lệnh cho đại quân tăng tốc truy đuổi, nhất định phải đuổi quân Tống ra khoi Nhược Hiệp, chặn đứng bọn họ.
Quân Tống này dù sao cũng vẫn còn lượng hỏa cơ lớn phải vận chuyện, như Sàng Tử nỏ, Bạo vũ lê hoa tiễn. Những thứ này ngươi không thể để lại cho quân địch được. Nhưng bên phía Nhật Bản lại nhẹ nhàng truy kích, hơn nữa họ lại rất thông thuộc địa hình, vì vậy rất nhanh đã rút ngắn khoảng cách với quân Tống.
Đại quân hai đường là ngươi đuổi ta chạy, chưa đầy vài ngày, liền tới núi Dã Bản. Ở đây quân Nhật cuối cùng cũng đã đuổi kịp quân Tống. Đây đối với quân Nhật mà nói có lẽ là một mảnh đất phúc. Ngày xưa Nguyên Thị chính là chủ lực tiêu diệt Bình Thị ở gần đây, sự khác biệt chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296300/chuong-1904.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.