Triệu Giai đứng dậy, đi ra trước bàn, nói: - Trước mắt mới là bắt đầu, chúng ta vẫn không thể xuất binh tương trợ, còn phải để bọn họ cắn nhau thêm một thời gian nữa, chúng ta cũng chuẩn bị mọi thứ tốt hơn. Nhưng cũng không thể cự tuyệt Tây Hạ, nếu chúng ta mở miệng cự tuyệt, Tây Hạ chắc chắn sẽ ghi hận chúng ta, từ đó mà thần phục nước Kim lần nữa. Mà nước Kim chắc chắn cũng coi đây là lý do giật dây Tây Hạ tiến công Đại Tống chúng ta. Các khanh cho rằng chúng ta nên trả lời bọn họ thế nào đây?
Lý Kỳ nói: - Việc này rất đơn giản, ngoài mặt chúng ta đáp ứng nước Kim, lại âm thầm trợ giúp Tây Hạ là được rồi, chúng ta có thể mượn danh nghĩa thương nhân viện trợ Tây Hạ.
- Vậy Tây Hạ thì sao?
Triệu Giai quay đầu nhìn về phía Tần Cối.
Tần Cối cười nói: - Thật ra mấy năm nay Tây Hạ mua lượng lớn vũ khí ở chỗ chúng ta, tin rằng trước mắt bọn họ sẽ không thiếu vũ khí lắm, quan trọng là lương thực. Theo sự tiếp diễn của chiến tranh, lương thực của Tây Hạ sẽ ngày càng căng thẳng, chúng ta có thể nói thẳng với Tây Hạ, tỏ vẻ âm thầm trợ giúp bọn họ. Như vậy, bọn họ còn có lý do tiếp tục đánh.
Lúc trước Lý Kỳ tuyên bố lấy giá cao thu mua hoa bia, lừa người Tây Hạ trồng hoa bia, do đó xem nhẹ việc trồng trọt lương thực, làm cho Tây Hạ vốn dĩ thiếu lương thực lại càng căng thẳng thêm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296274/chuong-1883-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.