- Với muội ư? Ta cũng nghĩ thế!
Lý Kỳ nghe đến đêm động phòng hoa chúc, nhất thời thú huyết sôi trào.
- Này.
Bạch Thiển Dạ đánh nhẹ vào Lý Kỳ: - Chúng ta là phu thê từ lâu rồi còn động phòng cái gì nữa chứ, thật là không biết ngại mà.
Lý Kỳ cười nhẹ nói bên tai Bạch Thiển Dạ: - Thực ra mỗi lần làm việc kia cùng muội ta đều cảm thấy mới mẻ như lần đầu vậy, hôm nay muội lại phải giúp ta rồi.
- Đêm nay không được!
Bạch Thiển Dạ hai má đỏ hết lên, lắc lắc đầu.
- Sao lại không được, muội đến tháng sao?
- Không phải!
- Vậy thì tại sao?
Bạch Thiển Dạ liếc nhìn Lý Kỳ với vẻ hoài nghi: - Huynh không biết hay là giả vờ không biết vậy?
Lý Kỳ gãi đầu:
- Ta thực sự không biết!
Bạch Thiện Dạ đáp: - Huynh quên mất một người rồi sao?
- Ai?
- Ai ui! Sao huynh ngốc vậy, người đó chính là Vương tỉ tỉ đấy!
- Phu nhân?
Lý Kỳ hô lên, nét mặt ngại ngùng nói: - Cái đó, cái đó, cái đó không được!
Bạch Thiển Dạ khổng hiểu nói: - Có gì là không được, chẳng nhẽ phu quân huynh không muốn?
Lý Kỳ ngại ngùng đáp; - Không phải do ta không muốn mà ta sợ là phu nhân nàng ấy không muốn.
Bạch Thiển Dạ: - Vương tỉ tỉ cũng đã về đây ở rồi, hơn nữa thánh chỉ huynh cũng đã giao cho tỉ ấy rồi, có gì mà không bằng lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296234/chuong-1853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.