Hoàn Nhan Tông Vọng cười nhẹ như mây nói: - Nhị vị có lẽ đều đã biết, Tây Hạ vốn đã thần phục Đại Kim ta rồi, vì vậy Đại Kim ta vẫn trả lại cho họ không ít đất đai mà vốn bị Liêu quốc chiếm lĩnh. Nhưng Tây Hạ lại không biết có ơn tất báo, ngược lại còn dựa vào Nam triều, phản lại Đại Kim ta. Hơn nữa, khi quân ta đi xuống phía nam, đã mạnh mẽ chém sau lưng ta một đao. Nếu Đại Kim ta không dạy cho họ một bài học, sao còn có uy nữa.
Lời này nói ra cũng thật nhẹ nhàng mà khéo léo. Kỳ thực cũng là thầm dọa họ. Các ngươi đừng học Tây Hạ làm cái gì độc lập, nếu không ta không tha cho các ngươi đâu.
Tất Lặc Ca nói: - Vậy không biết Nhị Thái tử định làm thế nào?
Hoàn Nhan Tông Vọng bật cười ha hả nói: - Sự việc đã tới bước này rồi, còn có thể làm thế nào chứ? Người Đảng Hạng tương lai chỉ có một thân phận, đó chính là nô lệ của chúng ta. Ngoài ra, không có kết quả thứ hai. Tuy nhiên, cuộc chiến này ta cần sự giúp đỡ của hai vị.
Ngụ ý này chính là phải tiêu diệt Tây Hạ tới cùng!
Tất Lặc Ca, Y Bặc Lạp Hân Nhị Thế đều vã mồ hôi hột. Mặc dù đất nước Tây Hạ không lớn, nhưng binh lực lại rất mạnh, không phải ngươi nói diệt là có thể diệt được.
Hoàn Nhan Tông Vọng dường như đã nhìn thấu tâm tư của họ, liền cười nói: - Thế nào? Các ngươi có phải còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296226/chuong-1846-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.