Thái Kinh đã không chờ được nữa, gắp lên một miếng thịt nhỏ, chỉ mới nhè nhẹ một gắp như vậy, trong thịt gà đã rịn ra nước thơm nồng, bình thường khi hình dung nữ nhân, thường nói đến kiều diễm ướt át, hiện giờ đem từ này dùng cho món ăn này, cũng là vô cùng chuẩn xác, đồng dạng đều là mê người như vậy.
Thịt gà vào miệng, chính như trong tưởng tượng, thịt gà tươi mới, non mềm trơn trượt, Thái Kinh không kìm lòng nổi khen: - Thật sự là da trơn thịt mềm, thịt non cốt hương, càng đáng quý chính là, món ăn này hoàn toàn chính là giữ nguyên được hương vị nguyên bản vốn có của thịt gà, không mang theo nửa điểm mùi vị khác thường, ha hả, nếu chưa được nếm món ăn này, không thể nói mình đã biết thịt gà là mùi vị gì.
Phụ thân của Lý Kỳ đã từng nói qua rằng, thức ăn là không có sự hoàn mỹ, bởi vì thức ăn hoàn mỹ thì không đã cần bất kỳ loại nấu nướng nào cả, đây cũng là nguyên nhânn vì sao trên đời phải có sự tồn tại của đầu bếp, sự tồn tại của tay nghề nấu ăn, chính là dùng để bù lại các khuyết điểm của thức ăn.
Bởi vậy cũng có thể đem tay nghề nấu ăn chia làm ba cảnh giới, cảnh giới thứ nhất, chính là chín, lấy nấu chín là tốt, bởi vì dù tốt thế nào, đồ ăn đã chín trước sau vẫn ngon hơn so với đồ ăn còn sống, đương nhiên, một vài người có khẩu vị đặc biệt là ngoại lệ.
Cảnh giới thứ hai, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296211/chuong-1839-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.