Hoàng đế ấy ư, đều vô cùng yêu quý thân thể của chính mình, Triệu Giai nghe xong cà phê này uống nhiều không tốt, vì thế cũng không miễn cưỡng nữa, nhưng không thể không nói, vẻ mệt mỏi trước đó trở thành hư không, cả người đều cảm thấy vô cùng tỉnh táo, giống như cả người tràn đầy lực lượng, hơi một tia ngạc nhiên nói: - Ngươi trước nói một chút cũng không sai, cà phê này đích thật là một thứ tốt để nâng cao tinh thần, trẫm mới uống một chén nhỏ, bối rối mới vừa rồi liền biến mất mất tăm mất tích.
Lý Kỳ ha hả nói: - Hoàng thượng cảm thấy tốt là được rồi.
Loại nụ cười này giống như đã từng quen biết a. Triệu Giai vẹo con ngươi liếc nhìn Lý Kỳ, đột nhiên ha hả cười, nói:
- Tuy nhiên Xu Mật Sứ trong lúc cấp bách bớt thời giờ tiến đến, không có khả năng chỉ vì trẫm mà pha cà phê đó chứ?
Lý Kỳ vẻ mặt trung tâm nói: - Hoàng thượng vì sao nói như vậy, đồ tốt này, vi thần đương nhiên phải chia xẻ với Hoàng thượng rồi, cũng không thể độc hưởng mà.
Triệu Giai nói: - Vô điều kiện đấy.
- Đương nhiên ---
Lý Kỳ muốn nói lại thôi, sắc mặt có chút xấu hổ.
Triệu Giai ha hả nói: - Nói đi, ngươi lại muốn làm gì?
Mẹ nó, bị y nhìn ra rồi. Lý Kỳ cười gượng hai tiếng, nói: - Kỳ thật cũng chưa nói tới điều kiện gì, chỉ là vi thần muốn cùng Hoàng thượng bàn bạc một cuộc kinh doanh.
- Quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296203/chuong-1834-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.