Hai điểm phía trước Triệu Giai thực ra cũng có thể hiểu được, đó là cơ bản, cho dù Lý Kỳ không nói, y cũng có thể làm như vậy, chỉ là đối với kho cao nguyên này, y có chút không hiểu, liền hỏi: - Kho cao nguyên? Đây là ý gì?
Lý Kỳ giải thích: - Môi trường địa lý Thổ Phiên không bằng Giang Nam, cho nên không thể đem Giang Nam hoàn toàn áp dụng vào Thổ Phiên. Tuy nhiên có một điều không thay đổi, sức sản xuất và chế tạo quyết định sự hưng thịnh của quốc gia. Đối với bất kỳ quốc gia nào tương tự cũng là như vậy. Một khi tạo nghiệp được, như vậy vùng này nhất định có thể giàu lên. Khu vực Giang Nam hiện nay khá giàu có, nhân khẩu tập trung cao độ, sức sản xuất lớn. Ngành chế tạo tương đối phồn vinh, đó cũng là nguyên nhân cơ bản Hàng Châu giàu có. Tuy nhiên, đây cũng là nguyên nhân khiến cho giá đất rất đắt, dẫn tới giá thành vật giá tăng cao. Tuy nhiên, xây dựng một nhà xưởng, xây dựng Thổ Phiên còn rẻ hơn Hàng Châu rất nhiều.
Triệu Giai gật đầu nói: - Ngươi nói Trẫm đều hiểu. Nhưng ngươi cũng đã nói rồi, môi trường địa lý Thổ Phiên quá kém, không thể so với Giang Nam được. Như vậy làm thế nào để di chuyển người tới Thổ Phiên?
Lý Kỳ cười nói: - Thổ Phiên có một ưu thế rất lớn, gần Tây Vực. Dựa vào điểm này, có thể thu hút không ít thương nhân tới. Nói như vậy, giả dụ ta quăng một khoản tiền lớn vào Thổ Phiên. Người dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296180/chuong-1821-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.