Nhưng Bạch Thiển Dạ nghe được Hoàng thượng nói vậy thì tự nhiên là không thể tranh chấp tiếp với Tần Cối nữa, kỳ thật tứ phong chức quan, cũng là một loại thủ đoạn để Hoàng đế duy quyền, nếu quan viên trong thiên hạ đều là do dân chúng tuyển ra, thì người nào còn có thể tôn trọng Hoàng đế nữa.
Tần Cối hiển nhiên là biết điểm này, vì vậy y đối với chuyện này không chịu thoái nhượng. Biểu hiện ra không hề cấp tiến.
Triệu Giai thấy Bạch Thiển Dạ không lên tiếng nữa, cũng cảm thấy khá là hài lòng, nói:
- Nhưng Kinh tế sử nói cũng có đạo lý, ban đầu là triều đình chủ động áp dụng phương thức dân tuyển quan để bù đắp cho tình hình nhân thủ không đủ ở Giang Nam lúc ấy. Mà những quan viên này cũng cẩn trọng, không có phụ lòng sự tín nhiệm của triều đình đối với bọn họ, cần phải khen thưởng. Nếu là vô cớ hủy bỏ chức quan của bọn họ, thì điều này cũng không thể nào nói nổi rồi.
Nói xong, y liếc mắt nhìn đứng ở một bên bắt đầu nhập định Lý Kỳ, nói: - Xu Mật Sứ.
Loại chuyện như này chính ngươi quyết định là tốt rồi. Lý Kỳ thầm than một tiếng, nói: - Có vi thần.
Triệu Giai nói: - Dân tuyển quan là do ngươi đề xuất, mà việc này ngươi cũng tham dự vào, trẫm muốn nghe xem ý kiến của ngươi, đến tột cùng là nên xử trí đám quan viên này như thế nào đây.
Lý Kỳ hơi chần chờ một chút, nói: - Vi thần cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296178/chuong-1819-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.