Lý Sư Sư sửng sốt, nhớ lại trước đây, không khỏi âm thầm thở dài, nói: - Phụ mẫu đều đã mất khi ta còn nhỏ, không biết được tên thật, sau khi được dưỡng phụ thu nhận, dưỡng phụ thấy ta lẻ loi hiu quạnh, hi vọng tương lai của ta có thể chim sẻ biến thành phượng hoàng, trở nên nổi bật, vì vậy giúp ta đặt tên là Sư Sư, tên này xuất phát từ "Pháp ngôn. Hiếu chí", nguyên văn là, lân chi nghi nghi, phượng chi sư sư. Kỳ chí hĩ hồ! Tên của ta bắt nguồn từ "phượng chi sư sư".
Lý Thanh Chiếu cười nói: - Xem ra dưỡng phụ muội đã dự kiến trước, muội thật sự đã hóa thành phượng hoàng, nhảy lên đầu cành.
Lý Sư Sư cười khổ, lắc đầu, đối với chuyện cũ của mình, nàng không muốn nói nhiều.
Lý Kỳ trong lòng hiểu rõ, vì thế lập tức nói sang chuyện khác, hỏi Lý Thanh Chiếu: - Thanh Chiếu tỷ tỷ, vậy còn tên của tỷ?
Lý Thanh Chiếu cười nói: - Tên của ta chính do phụ thân ta đặt, mà từ Thanh Chiếu, là lấy từ một câu trong bài thơ "Sơn cư thu minh" của nhà thơ Vương Duy tiền triều, đó là câu "'Minh nguyệt tùng gian chiếu, thanh tuyền thạch thượng lưu" (Trăng sáng chiếu qua rừng tùng, suối trong chảy qua ghềnh đá). Chỉ vì mẫu thân của ta sinh ra trong gia tộc sĩ phu, trạng nguyên Vương Củng Thần năm đó chính là ông nội của mẫu thân ta, vì vậy mẫu thân ta từ nhỏ đã đọc đủ thứ thi thư, đầy bụng kinh luân, chỉ vì địa vị nữ nhân không cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296155/chuong-1807-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.