Một đêm triền miên, tình cảm hai người dường như thăng hoa, ngươi nông ta nông, không thể không vui.
Khác nhau chính là trên dưới triều đình Đông Nữ Quốc là một mảnh bất an lo lắng, các nàng cũng là một dân tộc đặc sắc độc đáo, hơn nữa là một loại đặc sắc không hề giống bất cứ quốc gia nào xung quanh, hiện giờ phải dung nhập vào một đại gia đình hoàn toàn mới và xa lạ, ngươi nói trong lòng không yên, thì đó là điều không thể.
Buổi sáng hôm sau, Lý Kỳ lại được mời vào cung điện.
Nhưng khác với lúc trước, lần này Trác Mã nữ vương lại lựa chọn một mình nàng và Lý Kỳ gặp nhau, địa điểm ngay lại ngự thư phòng ở lầu bốn, kì thật vốn không có ngự thư phòng, dù sao tất cả văn tự bộ tộc các nàng đều viết không tới một trang giấy, sách thì càng không nói tới.
Chỉ có điều sau khi Trác Mã nữ vương lên ngôi, nàng vô cùng thích văn hóa Trung thổ, vì vậy trong ngự thư phòng bây giờ bày đầy sách cổ Hán thư.
- Xem ra Trác Mã nữ vương vô cùng hiểu rõ văn hóa Đại Tống ta.
Lý Kỳ ngồi đối diện Trác Mã nữ vương, đưa mắt nhìn quanh, cười dài nói.
Trác Mã nữ vương vẫn lạnh như băng nói: - Xu Mật Sứ nói không sai, ta từ nhỏ đã vô cùng yêu thích văn hóa quý quốc, đặc biệt là đạo Khổng Mạnh, cũng học từ đó cách thị thiên hạ ---.
Không đợi nàng nói hết lời, Lý Kỳ nói: - Đáng tiếc những gì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296151/chuong-1805-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.