Già mồm át lẽ phải cũng tốt, càn quấy cũng thế, đây chẳng qua đều là thủ đoạn đàm phán, nhưng đàm thế nào thì vẫn nhờ thực lực, chỉ có ở thời điểm thực lực cân đối, đàm phán mới có thể lấy được hiệu quả càng tốt.
- Xu Mật Sứ, ta thấy vương triều Đông Khách Lạt Hãn tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ, chúng ta phải sớm chuẩn bị sẵn sàng cho kịp.
Ngô Giới trên mặt sầu lo nói với Lý Kỳ.
Lý Kỳ vội nói: - Ngô Giới, lúc mới bắt đầu, ta đã từng hỏi ngươi, ngươi có bảo vệ cho Sơ Lặc được không, lúc ấy ngươi cũng một ngụm đáp ứng ta, hiện tại ngươi đừng có lại nói với ta, rằng ngươi không thủ được Sơ Lặc đấy.
Ngươi hỏi ta như vậy, ta đương nhiên chỉ có trả lời như vậy a, nhưng chuyện trên chiến trường, ai có thể đủ cam đoan tuyệt đối không xảy ra sai sót nhầm lẫn. Ngô Giới hiện tại chính là có cực khổ nói a!
Trong lòng Trang Tường biết Ngô Giới khó xử, vội nói: - Xu Mật Sứ, nếu như là đối phó một phương, chúng ta tuyệt đối có thể bảo vệ được, nhưng vấn đề là, nếu quân Kim và Cao Xương Hồi Cốt cũng xuất binh hỗ trợ, nói vậy, binh lực của chúng ta vẫn là có chút ít ỏi, hạ quan đề nghị mau để cho Trấn nam quân đến viện trợ, ngăn trở thế công của đợt sóng thứ nhất này trước, sau đó lại điều binh từ trong nước đến đây.
Lý Kỳ ha hả cười, khoát tay nói: - Không cần, hiện giờ Thổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296140/chuong-1797-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.