Lời này vừa nói ra, Ngô Giới cùng các tướng sĩ đều trầm trồ kinh ngạc.
Bọn người Ngô Lặc có lẽ đã suy nghĩ rất lâu, nhưng đây chính là sách lược, vùng kinh tế trọng yếu, không phải ngươi muốn là được, phải biết rằng thế lực khắp nơi đều hau háu mong có được vào miếng thịt béo bở này, hơn nữa Lý Kỳ còn mang hai ngàn nhân mã đến, trừ phi là thiên binh thiên tướng, bằng không việc đó căn bản không tạo nên bất cứ tác dụng gì.
Nhưng Lý Kỳ há mồm ra là nói đem Sơ Lặc đưa cho Ngô Giới, điều này quả thực là không thể tin nổi.
Trong lòng Ngô Giới không tin, nhưng y cũng không dám tỏ vẻ nghi ngờ Lý Kỳ, chỉ nói:
- Thành Sơ Lặc này tuy rằng bốn phương thông suốt, nhưng địa thế hiểm yếu, hơn nữa lại có đường sông hộ tống, dễ thủ khó công, nếu thành Sơ Lặc nằm trong tay chúng ta, cho dù triều đình Đông Khách Lạt Hãn và quân Kim liên kết, ta cũng không sợ bọn họ.
Lý Kỳ cười ha hả, nói: - Tốt lắm, ta ghi nhớ câu nói này của ngươi, ngươi lập tức phái người đi thành Sơ Lặc, nói với Da Luật Đại Thạch rằng ta muốn gặp gã.
- Tuân lệnh.
Lý Kỳ lại căn dặn nói: - Bảo các huynh đệ chuẩn bị tốt, bất cứ lúc nào tác chiến.
Sau khi căn dặn xong, Lý Kỳ liền cho bọn họ lui xuống chuẩn bị.
Sau khi đợi các tướng sĩ rời khỏi, Da Luật Cốt Dục liền hỏi: - Phu quân, huynh dự tính thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296133/chuong-1790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.