Bạch Thiển Dạ lại nói: - Ngoài ra còn có vấn đề giá thuốc mà trước đó Lương Cấp sự nói đến. Thật ra trong dân gian, rất nhiều lang trung thừa dịp bệnh nhân mắc bệnh trong người, cố ý nâng cao giá thuốc, mượn việc này đề đoạt lấy tiền của của bệnh nhân, tình huống này nhìn mãi thành quen ở Đại Tống ta. Vi thần đề nghị triều đình nên thực thi định ra giá thuốc đối với một số phương thuốc thường dùng, nếu cao hơn giá đã định ra thì có thể phán là vi phạm pháp luật. Còn với những phương thuốc đặc biệt, hoặc là dược liệu quý hiếm, triều đình có thể buông lỏng một chút, dù sao thì người có thể dùng đến những phương thuốc này vốn đã ít ỏi, cho dù bán đắt hơn nữa thì ảnh hưởng cũng không quá lớn.
Trịnh Dật đứng ra nói: - Hoàng thượng, vi thần cũng tán thành lời của Kinh Tế Sử, thứ mà Cục Dược liệu Giám sátmang đến không chỉ là sử dụng dược liệu an toàn, mà còn có thể thúc đẩy y thuật Đại Tống ta tiến bộ và càng thêm quy phạm, việc này vừa hay hợp với chính sách đương thời của nước ta, đúng như quan hệ cung cầu mà Xu Mật Sứ hay nói đến, Đại Tống ta hiện nay cần một Cục Giám sát Dược liệu.
Triệu Giai khẽ gật đầu, dò hỏi: - Không biết các ái khanh còn lại thấy sao?
Tần Cối nói: - Hồi bẩm Hoàng thượng, vi thần tán thành tiền đề là Cục Giám sát Dược liệu không được để lộ bí phương của người khác ra ngoài, một khi quản lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296126/chuong-1783-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.