Chỉ trông thấy Hồng Thiên Cửu, Trần A Nam đang chạy tới.
Lý Kỳ dám thề với trời, Cao Nha Nội, Hồng Thiên Cửu chỉ có 1 điểm duy nhất giống với Quách Khiếu Thiên, Dương Thiết Tâm, đó là bọn họ đều là huynh đệ tốt, chỉ có thế mà thôi.
Hoàn toàn không phải là một chuyện mà.
Dương Thiết Tâm, Quách Khiếu Thiên người ta đều là nam tử hán mình đồng da sắt, vì nước vì dân, đầu đội trời chân đạp đất, Cao Nha Nội và Hồng Thiên Cửu, nói dễ nghe một chút, thì là hai tên ngốc, nói khó nghe một chút, thì là hai thằng lưu manh.
Lý Kỳ nhìn Hồng Thiên Cửu cũng ăn vận như nông phu, buồn bực nói: - Tiểu Cửu, ngươi tới góp vui cái gì đây, ngươi chắc chắn là Hồng Thất Công đấy.
Hồng Thiên Cửu không cho là thế, hắn ha ha cười, nói: - Lý Kỳ ca, huynh chưa có diễn xuất, không biết việc diễn xuất này thú vị đến cỡ nào, hơn nữa còn không khiến người ta thấy nhàm chán.
Không phải chứ, tên tiểu từ này là điển hình cho việc tính tình thay đổi thất thường đấy. Lý Kỳ vẻ mặt nghi ngờ nói: - Ngươi vừa mới bắt đầu diễn xuất chắc chắn sẽ không thấy thế, diễn nhiều rồi thì sẽ chán đó thôi.
Hồng Thiên Cửu tràn đầy hứng thú nói:
- Mấu chốt nằm ở chỗ này, ta có thể đóng nhiều người khác nhau, sẽ có thể xem như nhiều cách chơi khác nhau, thực ra lúc nào cũng làm Hồng Thiên Cửu, ta sớm đã thấy phiền lắm rồi, làm một tên ăn mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296056/chuong-1745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.