- Hôm nay đã là ngày thứ tư rồi, phía Xu Mật Sứ sao còn chưa trả lời chứ? Đằng Cát, thoạt nhìn hình như ngươi không chút sốt ruột?
Dịch quán Lai Châu lúc này đối với đám người Bình Võ Lang và Đằng Cát Tam Mộc mà nói giống như một cái chảo nóng vậy, mà bọn họ giống như con kiến nằm trong cái nồi đó vậy?
- Sao ta có thể không vội, hôm đó ta sắp quỳ xuống với bọn họ rồi.
Đằng Cát Tam Mộc thở dài nói: - Nhưng chuyện này không nhỏ. Nếu bọn họ lập tức đồng ý, ngược lại có thể có mục đích khác. Hai ngày nay ta ra ngoài đi dạo, do thám tin tức mới biết là Xu Mật Sứ căn bản không phải đến Lai Châu thị sát, mà là mấy ngày trước quân Kim dường như lại chuẩn bị nam hạ, Xu Mật Sứ mới chạy đến Yến Vân, sau đó lại không biết tại sao quân Kim đột nhiên rút lui. Lúc này Xu Mật Sứ mới tiện đường đến Lai Châu quan sát. Việc này đối với chúng ta mà nói cũng không phải là tin tức tốt nha!
Bình Võ Lang kinh ngạc nói: - Chuyện nước Kim và Đại Tống bọn họ thì can hệ gì đến chúng ta?
Đằng Cát Tam Mộc nói: - Ngươi không động não mà nghĩ xem, lần này chúng ta đến để mượn binh, nếu nước Tống có phiền phức của mình, bọn họ sao nguyện ý giúp đỡ chúng ta chứ.
Bình Võ Lang nghe thấy mà trong lòng cả kinh, nói: - Chẳng lẽ bọn họ sẽ không đồng ý với chúng ta, vậyvậy Bình thị chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296020/chuong-1719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.