Lý Kỳ bật cười ha hả nói: - Ý của Tông Tri phủ là Yến Sơn phủ không có người nghèo, cho nên khó mà chiêu mộ được người phải không?
Tông Trạch lắc đầu nói: - Xu Mật Sứ quá lời rồi, sao có thể không có người nghèo chứ? Chỉ là ta thấy mọi người đều nên đi học, hơn nữa có rất nhiều người dân thường đều tới tìm ta, hy vọng con cái họ cũng có thể đi vào Thái sư học viện đọc sách, nguyện nộp khoản học phí thỏa đáng.
Bây giờ người dân Yến Sơn phủ có tiền, chút học phí này thái sự học viện nổi tiếng ở bên ngoài, hơn nữa trong đó còn có rất nhiều tin tức liên quan tới cuộc sống của họ. Họ đương nhiên là hy vọng con cái mình có thể vào được Thái sư học viện học tập.
Lý Kỳ nói: - Tông Tri phủ có điều không biết, Thái sư học viện này áp dụng là chế độ tuyển chọn nhân tài, chờ sau khi học sinh thành tài, số nhân tài này giao dịch kiếm tiền, chính là vô cùng khả quan. Chuyện này tính ra chút học phí đó căn bản chính là chín trâu mất một sợi lông, nhưng nếu Thái sư học viện bắt đầu thu học phí. Như vậy, chuyện này đối với học sinh mà nói thì không công bằng. Cho nên, thu học phí hiện nay là không thể, vẫn là căn cứ vào thiên phú.
Hiện tại hệ thống Thái sư học viện đã đầy đủ rồi, đại hội tuyển tài hàng năm đều có thể giúp thái sự học viện kiếm được rất nhiều tiền bạc, sớm đã chuyển thiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295999/chuong-1704-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.