Hoàn Nhan Tông Hàn nhìn vậy ngẩn người, nuốt nước bọt một tiếng, thứ này có sức nổ hơn cả sàng tử nỏ, có lẽ là uy lực không đủ, không phải là rất mạnh, nhưng đây là loại vũ khí có tính chất nổ tung, không phải dựa vào nó để bắn chết kẻ thù, một mũi tên của ngươi có năng lực bắn chết được tối đa bao nhiêu người a, loại hỏa khí này dựa vào những miếng sắt bắn ra sau tiếng nổ, hoặc là khói độc đến quấy nhiễu kỵ binh của quân địch xung phong, đồng thời yểm hộ cho bộ binh của chính mình xung phong.
Loại vũ khí có tính sát thương ở một diện tích lớn như này khiến cho kỵ binh không thể khinh thường được, đương nhiên, có khả năng càng thêm hữu hiệu đối với bộ binh, nhưng vấn đề là thứ đồ chơi này chỉ có quân Tống có thôi, quân Kim không có nó.
Ngay cả Hoàn Nhan Hi Doãn cũng cảm thán nói: - Nếu như quân ta được dùng loại binh khí đẳng cấp như này, lo gì Trung Nguyên không thuộc về ta chứ.
Hoàn Nhan Tông Vọng nhẹ nhàng cười, nói: - Chẳng lẽ các ngươi không có phát hiện việc này khá kỳ quái sao?
Hoàn Nhan Tông Hàn sửng sốt, lập tức gật đầu liên tục nói: - Đây là gã đầu bếp kia đang muốn phô trương thanh thế.
Hoàn Nhan Hi Doãn cũng kịp phản ứng lại, cười ha ha nói: - Đúng rồi, trừ phi chúng ta lựa chọn qua sông, bằng không sao lại có thể tấn công hướng bờ sông được, lần này hắn rõ ràng chính là làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295986/chuong-1698-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.