Cùng một thời gian này, phủ Yến Sơn cũng tiến vào trạng thái đề phòng khẩn cấp.
Tuy rằng chủ lực của quân Kim đều ở tại Vân Châu, nhưng phòng tuyến của Yến Vân đều là nối thành một thể đấy, điều này không có nghĩa là phủ Yến Sơn sẽ không có việc gì.
Một vấn đề nan giải giống như vậy cũng bày ra trước mắt Tông Trạch, nên điều binh đi tiếp viện Hồn Nguyên Châu, hay là nên xuất binh lên phía bắc công chiếm Doanh Châu, Bình Châu đang hư không ở thời điểm hiện tại đây.
Trong phủ nha phủ Yến Sơn.
Tông Trạch, Trương Thúc Dạ, Hàn Thế Trung và các tướng lĩnh liên quan đều ngồi ở bên trong, sau khi Hàn Thế Trung nam chinh xong, Lý Kỳ sai y lĩnh một bộ phận Thủy sư đi Lai Châu, tại mọi thời khắc chuẩn bị cho kế hoạch Nhật Bản, nào biết được không đánh được Nhật Bản, ngược lại lại nghênh đón quân Kim, còn Trương Thúc Dạ là suốt đêm lãnh binh từ Thanh Châu chạy tới phủ Yến Sơn.
Tông Trạch nhíu mày không giãn được ra, nói: - Hiện giờ đại quân của nước Kim đã tiếp cận, chỉ cần hơi thúc đẩy một chút sẽ bộc phát chiến tranh thôi, chúng ta đã bị quân Kim chiếm trước tiên cơ, nhất định phải nhanh chóng ra quyết định trước, là nên xuất binh cứu viện Hồn Nguyên Châu, hay là nên tấn công hai châu Doanh, Bình đây?
Trương Thúc Dạ nói: - Nếu như để thất thủ Hồn Nguyên Châu, Đại Châu, vậy thì Thái Nguyên sẽ gặp nguy hiểm, nếu như để mất Thái Nguyên, quân địch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295983/chuong-1697-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.