-Bây giờ hay rồi, muốn rút người ra cũng không rút được, cải cách này là nguy hiểm nhất đó. Ông ta cũng thuộc phái bảo thủ.
Bạch Thiển Dạ lại nói: - Nhưng con lại cảm thấy, Hoàng thượng nói vậy, ngược lại còn có lợi cho chúng ta.
Bạch Thì Trung hiếu kỳ nói: - Thất nương, con nói vậy là sao?
Bạch Thiển Dạ khẽ cười nói: - Trước đó, Nho sinh cùng chung kẻ thù, toàn bộ lực chú ý đều đặt lên các học phái khác, chỉ vì nội bộ Nho học bọn họ không có vấn đề, nhưng bây giờ lại khác. Hoàng thượng muốn định nghĩa lại Nho học, trong đó chắc chắc phải thay đổi rất nhiều tư tưởng trong Nho học. Như vậy, Nho sinh nhất định sẽ chuyển lực chú ý lên chính học phái của mình, sự chèn ép đối với các học phái khác sẽ trở nên yếu hơn, vậy thì các học phái khác sẽ có cơ hội thở dốc rồi.
Mấy lão già Bạch Thì Trung khẽ gật đầu, nhưng nói tóm lại, con đường này vẫn không dễ đi.
Mấy người lại đưa mắt nhìn sang Lý Kỳ vẫn trầm mặc không nói.
Thái Kinh hỏi: - Lý Kỳ, ngươi thấy thế nào?
Lý Kỳ ngẩn ra, nói: - Ta thấy thế nào đều không thể thay đổi được sự thật này. Đạo trị quốc chính thống đương thời và quan niệm của Hoàng thượng có chút sai lệch, Hoàng thượng nhất định phải uốn nắn lại. Việc này đã là ván đã đóng thuyền, có điều ta vẫn đang nghĩ, tại sao sau khi Tần Cối biết được tình hình này, hoàn toàn không tỏ ra buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295926/chuong-1659-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.