- Ái khanh nói có lý.
Triệu Giai cực kỳ đồng ý, liên tục gật đầu, lại hỏi phi thường thân thiết:
- Nhưng Ngu ái khanh kỳ vọng nhi tử có thể khảo trúng Trạng Nguyên, đây cũng là lẽ thường tình của con người, cũng không có gì đáng trách cả, ngươi cho rằng phải làm như nào cho đúng?
Ngụ ý của câu này, chính là khiến cho Lý Kỳ đi ra giải quyết việc này.
- Việc này vi thần cũng không biết.
Lý Kỳ trả lời phi thường rõ ràng, hiển nhiên không có bị Triệu Giai lừa.
- Ngươi không biết?
Triệu Giai trợn to hai mắt, cực kỳ kinh ngạc nhìn Lý Kỳ, đã nói phải hát bè rồi, ngươi đây cũng quá không có ăn ý đi.
Lý Kỳ ngượng ngùng nói:
- Hồi bẩm Hoàng thượng, vi thần chưa từng tham gia khoa khảo, lại xuất thân từ gia đình đầu bếp, không hiểu rõ tâm tư của Ngu phó giám cho lắm, nhưng vi thần biết được Quân Khí Giám không thể thiếu Ngu Doãn Văn được, huống chi lập tức đến thời điểm mấu chốt nhất, nếu không sẽ bị tổn thất trọng đại.
Triệu Giai cũng là người tài trí nhanh nhẹn, lập tức nói tiếp:
- Đúng vậy Xu Mật Sứ cũng đồng dạng chưa tham gia vào khoa khảo, nhưng lại có thể làm được tới chức Xu Mật Sứ, có thể thấy được khoa khảo cũng không phải con đường duy nhất, Ngu phó giám, ngươi trở về nói với phu nhân ngươi, trẫm hy vọng Doãn Văn có thể ở lại Quân Khí Giám, như vậy đi, trẫm đặc biệt đề bạt cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295913/chuong-1650-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.